MỘC CẨN HOA TÂY NGUYỆT CẨM TÚ - Trang 320

Tề Bá Thiên vội vàng nói: “Tiểu đệ mau bỏ kiếm xuống, vị Hoa cô

nương này chính là ân nhân cứu mạng của ta, ngươi mau tới tạ ơn nàng.”

Tiếng nói kia lại truyền tới: “Đại ca đúng là hồ đồ. Dù thế nào, cô ta

cũng đã nhìn thấy diện mạo thật của huynh, thả cô ta, hậu hoạn vô cùng.
Hơn nữa huynh vừa mới dùng võ lực ép buộc, cô ả tất sẽ ghi hận trong
lòng, dẫn huynh ra ngoài chẳng qua vì không thoát được nên phải vâng lời
thôi. Huynh trả lại món binh khí tuyệt thế này, cô ta nhất định nhân cơ hội
giết huynh, không bằng để đệ diệt cỏ tận gốc, xong hết mọi chuyện.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.