MỘC CẨN HOA TÂY NGUYỆT CẨM TÚ - Trang 357

giọng càng nhỏ: “Có điều, nàng đừng sốt ruột, Mộc nha đầu, dù ta không
nhìn thấy nàng nhưng vẫn nhận ra được, trên người nàng có một mùi hương
rất đặc biệt… mê hoặc ta giống như, giống như đóa hoa hồng của của thần
Côn Luân. Bất kể ta đi tới đâu cũng sẽ không quên nàng.” Hắn nắm tay tôi
thật chặt, ngây ngốc nói.

Hắn móc ra một chiếc vòng bạc từ ngực áo: “Cái này là do một lần ta

lén chuồn ra khỏi hoàng cung, đi dạo trong chợ, một ông già người Nhu
Lan đã đưa cho ta, ông ta nói ‘đây là châu báu hiếm có trên đời, ta chỉ
muốn đeo lên cổ người mình yêu, như vậy dù nàng đi đến đâu, dù nàng
thay đổi thế nào, ta chỉ cần liếc mắt cũng có thể nhận ra’, nàng cầm đi, coi
như là, coi như là, quà sinh nhật ta tặng nàng.”

Hắn cẩn thận đeo chiếc vòng lên cổ tôi. Tôi ngó một chút, đó chỉ là

một chiếc vòng bạc bình thường, trên mặt bạc hình ô van là một đóa hoa
nhỏ khắc từ đá hồng tùng, nhìn rất thô ráp, miễn cưỡng có thể nhận ra là
một đóa hoa hồng. Tôi nghĩ nhất định là ông già kia thấy mắt Phi Giác
không tốt nên cố ý lừa hắn.

Tôi cũng không nói thẳng ra, chỉ vui mừng cầm lấy: “Phi Giác, chiếc

vòng này đẹp quá, chắc huynh phải tiêu mất nhiều tiền lắm.”

May mà ta chỉ đưa cho lão năm mươi kim tệ. Lão ta mừng rỡ rời đi

còn bọn A Mễ Nhĩ cứ kiên quyết nói bảo bối này là hàng giả, nói ta bị lừa
rồi. Nếu nàng không thích thì thôi bỏ đi.” Hắn hừ lạnh một tiếng, mặt hơi
ấm ức, quay đầu sang chỗ khác.

“Phi Giác, ta rất thích cái vòng này,” Những đau buồn của đêm qua

chỉ trong một thoáng đã dịu dàng hóa thành mưa xuân vẫy vào lòng tôi, tôi
cầm chiếc vòng kia, tựa như đang cầm bảo vật quý giá nhất thế gian, cười
ngọt ngào. Lúc này hắn mới quay đầu, trên mặt có chút vui mừng lại có
chút ngượng ngùng, cúi đầu nói: “Nàng thích là tốt rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.