MỘC CẨN HOA TÂY NGUYỆT CẨM TÚ - Trang 514

một, bạc đầu chẳng xa nhau. Chiếc cần sao lay động, đuôi cá sao cong
cong. Nam nhi trọng ý khí, sao tiền bạc thay lòng!“

Bài bà ấy hát chính là Bạch đầu ngâm của Trác Văn Quân, tiếng hát

trong trẻo trầm bổng, lại như mũi tên bằng kim cương xuyên thủng trời
đêm. Tiếng sáo tức thì ngưng bặt, đám trẻ thì chỉ lẩn quẩn trong Tây lâm,
không tiến về phía trước, tiếng đàn của Phi Bạch đứt đoạn, âm cuối chuyển
điệu dần ẩn vào bầu trời đêm.

Tôi cảm thấy màng nhĩ đau nhói, đầu óc choáng váng, mùi máu tanh

xông lên cổ họng. Trong lúc hoảng hốt, người kia đã mang tôi tới trước cửa
một trạch viện rất quen thuộc. Bà ngừng hát, giải hết huyệt đạo cho tôi rồi
đẩy tôi vào bên trong. Tôi yếu ớt tỉnh lại, kinh ngạc phát hiện thì ra bà ấy
đã đưa tôi vào Tây Phong Uyển.

Nhà cửa trong Tây Phong Uyển không bị đốt bỏ, cả rừng hoa mai dưới

ánh trăng như đang lạnh lùng nhìn chúng tôi, trong sân tuyết đã phủ một
lớp dầy. Hồi trước Phi Bạch luôn sai Vi Hổ và Tố Huy quét tuyết thật sạch,
năm ngoái tôi cùng Tố Huy còn đắp một người tuyết nữa. Tạ tam nương vì
muốn dỗ chúng tôi vui còn đem cả bộ quần áo màu đỏ trong rương cho
người tuyết. Dáng người Tam nương mập mạp thành ra bộ áo kia rất vừa
với người tuyết. Khi ấy Tố Huy còn ồn ào, bảo bộ áo này nhất định là hỉ
phục lúc Tam nương gả cho cha cậu. Tam nương xoay tay định đánh Tố
Huy mấy cái thì cậu ta đã trốn biến ra sau xe lăn của Phi Bạch. Phi Bạch
nghiêm mặt, thản nhiên mắng Tố Huy mấy câu, nhưng đôi mắt phượng vẫn
nhìn người tuyết chăm chú, tôi biết, thật ra anh ta cũng rất thích người tuyết
này.

Chuyện cũ hiện ra trước mắt, tôi còn đang ngây ngẩn nhớ lại thì người

kia đã kéo tôi vào Thưởng Tâm các. Bà kề sát vào tai tôi, hỏi: “Nói cho ta
biết, cửa vào Ám cung ở chỗ nào?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.