MÔI ANH ĐÀO - Trang 285

Bà ấy nhìn lớn hơn bà ngoại cô, nhưng hôm nay khí sắc nhìn rất tốt,

người gặp việc vui tâm tình cũng sảng khoái hơn, có cảm giác trẻ ra vài
tuổi.

Bà Khâu nhìn về phía ngoại, "Lục Vũ nhà tôi muốn mua ít đồ, tôi sợ

thằng bé không quen biết, thấy Tây Tây đã về nên muốn nhờ con bé dẫn đi
một chút."

Tô Khả Tây trả lời, "Được ạ."

Đại khái giọng nói nhẹ nhàng quá rõ ràng, mấy người lớn đều nhìn

qua đây.

Lục Vũ liếc cô, rầm rì một tiếng rất nhỏ.

Từ đây đi hơn mười phút chính là khu phố mua sắm.

Tô Khả Tây xoay đầu hỏi, "Cậu muốn mua cái gì?"

Lục Vũ nói, "Không mua."

"Sao bà ngoại cậu nói cậu muốn mua đồ?" Tô Khả Tây buồn bực,

"Cậu đi để gây áp lực cho đường sao."

Lục Vũ tạm dừng, "Bà cho rằng tớ muốn mua."

Tô Khả Tây đã hiểu.

Người nhà đối với đứa cháu ngoại lần đầu gặp luôn rất nhiệt tình.

"Vậy ở đây chơi đi." Cô bỗng nhiên ôm cánh tay của anh, "Đừng có

lạnh lùng thế, cậu không thể cười một cái sao?"

Cô duỗi tay, bóp bóp mặt anh, kéo dãn qua hai bên.

Vốn dĩ gương mặt soái ca đẹp trai lập tức trở nên chút kì quái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.