MỐI CHÚA - Trang 146

- Thành thực bố muốn nói với con rằng, nhiều lúc bố không hiểu mình

kiếm tiền nhiều thế để làm gì? Bố biết khi bố có một khoản tiền lớn, cũng
là khi hàng trăm người mất đi những cơ hội sống sung túc! Đấy là thực tế
mà chúng ta đang đối mặt. Còn nhiều điều con không thể hiểu. Mọi việc
không đơn giản như con đang nghĩ đâu. Không phải cứ muốn làm việc tốt
là có thể làm. Trong lý lịch của bố và của con và nhờ thế mà bố được như
ngày hôm nay, không bao giờ có tên ông nội con. Những người đang ngự
trên bàn thờ mà con vẫn kính cẩn chắp tay cúi lạy mỗi ngày, đều xứng đáng
được kính trọng, nhưng họ chẳng có liên quan máu mủ gì với con cả. Thôi,
con hãy quên những gì bố nói đi nhé. Cứ coi đó là chuyện của người lớn.
Việc của con là học, tốt nghiệp và quay về làm việc ở ngay trên đất nước
này.

Quá khứ nguy hiểm quá. Liệu có phải những gì bố làm, đều được điều

hành bởi một thế lực vô hình nào đó trú ngụ trong những ngóc ngách của
quá khứ, vẫn lẩn quất quanh tôi nhưng tôi không thể nhìn thấy? Cũng có
thể bố bị xô đẩy vào một trò chơi không có hồi kết. Ánh mắt đầy hối tiếc
của bố trước khi khép lại vĩnh viễn, luôn mãi còn là một câu hỏi lớn với tôi.

Theo kế hoạch của ông Huyện trưởng, tôi phải có mặt ở chỗ của ông

ấy để cùng bàn cách thuyết phục những người nông dân vẫn quyết liệt
chống lại dự án sân gôn. Mấy hôm tôi đi vắng, một số người đã căng băng
rôn trên vài con đường làng của những thôn sẽ nằm trong diện bị di dời,
kêu gọi tẩy chay dự án. Sau đó họ gửi thư lên huyện. Huyện chưa trả lời vì
không biết trả lời họ thế nào. Thực chất ông Huyện trưởng muốn đẩy việc
đó sang cho công ty của tôi.

Tôi đang đối mặt với tình thế y như bố tôi đã đối mặt với dự án nhà

máy thép của hơn chục năm về trước.

Vừa thấy tôi, ông Huyện mà nghề gốc là anh thợ đóng cối, đã giở

giọng mẹ mìn quen thuộc:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.