MỐI CHÚA - Trang 166

gọi khẩn khoản của ông Huyện trưởng, tôi vùi đầu vào tập hồi ký của ông
Bích.

Giờ thì mời quý vị theo dõi tiếp những điều ông Bích ghi trong tập

sách mà quý vị sẽ không tìm thấy trong tiểu thuyết Mối Chúa.

“Nhưng dù ở đâu thì tôi vẫn sẽ chiến đấu - lúc ấy tôi nghĩ như vậy. Tôi

sẽ chiến đấu đến cùng vì cuộc sống của những người nông dân.

Đêm đần tiên trôi đi trong thứ cảm xúc mà tôi chưa từng trải qua. Tôi

mất cảm giác về thời gian. Nhưng bằng kinh nghiệm, tôi vẫn có thể đoán ra
bóng đêm đang tan dần, mặt trời sắp lên, cuộc sống sẽ lại nhộn nhịp bắt đầu
một ngày mới.

Trong khi tôi ngồi suy tính thì có tiếng chân bước lại gần. Rồi một

giọng trầm đục vang lên:

- Ông ổn chứ?

- Ông là ai? Tại sao các ông bắt tôi? Tôi đang ở đâu?

- Đừng hỏi nhiều thế. Mọi chuyện rồi đâu sẽ có đó. Trước mắt ông cần

ăn uống cho cẩn thận. Đây là bữa sáng mà nhiều người làng ông nằm mơ
cũng không thấy.

Tôi nghe tiếng bát đĩa đặt xuống bên cạnh. Vì mắt bị bịt chặt nên coi

như xung quanh tôi vẫn là bóng đêm. Tôi ước lượng khoảng cách tới khay
thức ăn, định hất cho nó lộn nhào xuống đất, đánh động cho bọn người thú
vật này rằng tôi không hợp tác. Nhưng tôi chợt nhớ tới một tình huống mà
tôi đọc được đã lâu trong sách của Suzuki. Đó là một công án thiền. Tôi
nhớ láng máng thế này: Một kẻ không may rơi vào tình thế phải bám cheo
leo trên vách đá, cũng là miệng của một cái cửa hang sâu. Phía bên trên
miệng hang một con cọp đói đang ngồi chờ anh ta leo lên để xơi tái. Trong
khi đó bên dưới đáy hang là một bầy rắn dộc cũng đang đói mồi, thi nhau

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.