MỐI CHÚA - Trang 168

- Tôi xin phép bắt đầu cuộc làm quen với ông bằng một món quà mà

tôi tin bất cứ ai cũng không nên từ chối - Ông ta bảo - Nếu ông từ bỏ việc
chống lại dự án nhà máy thép, ông sẽ có một khoản tiền đủ để ông an nhàn
suốt những năm tuổi già, coi như sự đền bù riêng của chủ đầu tư. Ông xứng
đáng được nhận mà! Chúng tôi hứa là sẽ không ai biết thỏa thuận này.

- Nếu tôi không nhận, các ông sẽ làm gì?

- Chưa ai từ chối trong trường hợp tương tự khiến chúng tôi chưa hề

đặt ra tình huống ấy, nên chưa biết sẽ làm gì. Chúng tôi thành thật mong
muốn là mọi việc kết thúc ở đây. Chỉ cần ông ký vào tờ giấy chúng tôi soạn
sẵn, mọi việc sẽ vô cùng tốt đẹp. Ông sẽ lập tức thấy ánh sáng cuộc đời
lung linh hơn mọi tưởng tượng. Tôi không ép. Ông cứ tha hồ mà suy nghĩ
vì thời gian còn nhiều.

Nói xong ông ta bỏ đi luôn. Mọi thứ trở lại sự tĩnh lặng. Tất nhiên là

tôi sẽ không ký. Tôi không thể và không có quyền bán đứng bà con, những
người đã coi tôi như đại diện của họ. Tôi biết bọn chúng đang giăng ra một
cái bẫy. Suốt cả ngày hôm đầu tiên chúng để tôi suy nghĩ nên không làm gì.
Luôn có một gã đàn ông - tất nhiên là tôi không thấy mặt - túc trực để nghe
tôi yêu cầu. Chủ yếu là mang nước cho tôi, đưa tôi vào nhà vệ sinh và phục
vụ thức ăn ngon. Vài lần tôi tìm cách moi chuyện nhưng hắn hoàn toàn câm
lặng.

Khoảng nửa đêm hôm sau kể từ khi bị bắt cóc, thì tôi bị đánh thức dậy.

Vẫn cái giọng lịch lãm lúc sáng qua, chỉ hỏi tôi đúng một câu:

- Ông ăn có ngon miệng không? Ông cần bất cứ thứ gì thì cứ nói,

chúng tôi luôn chờ để được phục vụ.

Khi tôi nhếch mép bảo tôi chẳng cần gì, thì ông ấy chuyển đề tài hỏi

luôn:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.