MỐI CHÚA - Trang 169

- Ông đã suy nghĩ kỹ chưa? Với ông thì thời gian còn nhiều, nhưng

riêng tôi chỉ còn rất ít thời gian ở đây nên tôi mong được nghe câu trả lời
ngắn gọn nhất của ông.

- Tôi có thể trao đổi với ông vài điều không?

- Được, nhưng mà đi ngay vào chuyện nhé.

- Tại sao các ông không mượn tay chính quyền ra lệnh cưỡng chế, việc

gì phải tốn thời gian thương lượng. Các ông đủ sức để làm điều đó. Tôi biết
là các ông đã mua đứt chính quyền từ xã lên huyện hoặc có thể cả cấp cao
hơn. Chỉ một tờ quyết định, mấy trăm người có vũ khí và vài cái máy ủi thì
liệu chúng tôi kháng cự được mấy ngày.

- Ông có ý gì trong những lời vừa nói? Có phải ông muốn bảo rằng

chúng tôi đang làm khó cho ông bằng việc mượn uy tín của ông và vì điều
đó khiến ông phải chịu trách nhiệm với dân làng?

- Ông có thể cứ hiểu như vậy nhưng ý tôi là, mọi thứ đều trong tay các

ông, sao phải bày trò ra thế này?

- Ông quả là người đáng mặt thủ lĩnh. Nhưng chính ông đang không

muốn mang tiếng với dân làng, thì phần nào chúng tôi cũng thế. Chúng tôi
muốn thỏa thuận, hơn là ép buộc. Thỏa thuận là xu thế của thời đại ông ạ.
Chỉ cần phá vài ngôi nhà, bắt vài người, có tí lửa cháy nữa là tiền bạc cũng
tiêu tan... Rồi tiếng xấu để đời. Chúng tôi đã có kinh nghiệm trong chuyện
này, rằng mang sự phồn vinh đừng bao giờ kèm theo lòng thù hận.

- Đằng nào thì tiếng xấu với các ông chả để đời rồi - Tôi nói một cách

mỉa mai - Ông tin là với cách thỏa thuận mà các ông đang muốn, sẽ không
có sự thù hận?

- Tôi không chắc lắm. Nhưng mọi thứ sẽ thay đổi. Có thể lúc đầu vẫn

còn nhiều ẩn ức, bất mãn ở một số người do họ chưa tin chúng tôi, mà vẫn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.