MỐI CHÚA - Trang 18

đó khi nhìn vào mắt của những người quen với bố, từ vẻ mặt cha mẹ lũ bạn
tôi và cả từ những nỗi hằn học mà đối thủ của bố không cần che giấu.

Vậy mà, sau khi bố qua đời, bỗng một hôm tôi nhớ lại có lần bố rủ tôi

đi chơi trong một khu rừng, vốn là nơi bố dự định sẽ đầu tư xây một khu
nghỉ dưỡng năm sao. Khi ông đã nói ra mồm điều gì, thì điều đó chỉ còn
chờ thời gian để hiện hình. Nhưng hôm ấy ông không tính toán công việc
như thói quen, mà dành cả tâm trí để tận hưởng không gian thanh bình của
khu rừng. Bố nhìn theo một đàn chim bay trên trời về nơi xa xôi nào đó và
thở dài. Sau đó tôi nghe thấy bố lẩm bẩm: Rồi cuối cùng cũng sẽ gặp nhau
ở nơi xa xôi ấy...

Cứ như ông vừa đọc một câu thơ mang phong vị siêu thực.

Tôi tò mò hỏi bố đang định nói với tôi điều gì, nơi ấy trong ý nghĩ của

bố là nơi nào, thì thay vì trả lời tôi, bố hỏi:

- Con có dự định gì cho tương lai chưa?

Thấy tôi có vẻ khó nói, bố xua tay:

- Không cần phải trả lời bố ngay. Bố muốn con suy nghĩ cẩn thận và

nghiêm túc về con đường mà con sẽ bước vào.

Tôi mạnh dạn hỏi:

- Thế con đường mà bố đang đi, có khiến bố hài lòng không?

Bố cầm một viên đá mỏng ném thia lia trên mặt hồ, điểm nhấn cho

khu resort tương lai, reo lên như trẻ con khi thấy viên đá cứ nhảy trên mặt
nước rất lâu trước khi chìm xuống đáy. Bố hào hứng nói với tôi:

- Hồi bé tụi ta chả có trò gì ngoài những trò tự tạo. Nghèo lắm con trai

ạ. Nghèo đến nỗi quần áo chẳng che hết thân chứ nói gì đến đồ chơi. Ném

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.