MỌI ĐIỀU TA CHƯA NÓI - Trang 100

họ đi ngược chiều hoặc vượt lên trước là những chiếc Trabant

[4]

. Như thể

dân chúng ở đất nước này muốn sở hữu cùng một loại ô tô, để không bao
giờ đua tranh với ô tô của nước láng giềng. Ô tô của họ gây ấn tượng mạnh,
chiếc Peugeor 504 lướt đi kiêu hãnh trên xa lộ của RDA; không một người
lái xe nào là không nhìn nó với vẻ thán phục khi bị nó vượt lên trước.

Tới Schermen, Theessen, Köpernitz, qua Magdeburg và cuối cùng là

Postdam; Berlin chỉ còn cách năm mươi cây số. Antoine muốn là người
cầm lái khi họ vào đến vùng ngoại ô, anh bày tỏ mong muốn đó chẳng khác
nào ra lệnh. Julia cười phá lên, nhắc lại rằng chính những người đồng
hương của cô đã giải phóng thành phố này cách đây đã gần bốn mươi lăm
năm.

- Và giờ họ vẫn ở đó! Antoine đáp ngay với giọng gay gắt.
- Cùng với người Pháp các anh! Julia cũng xẵng giọng bẻ lại.
- Hai người làm tôi phát ngán rồi đấy! Mathias kết luận.
Và một lần nữa, họ câm lặng cho đến đường biên giới tiếp ở cửa ngõ của

một hòn đảo nhỏ thuộc phía Tây lọt trong phần lãnh thổ Đông Đức; họ
không nói lời nào, cho đến khi vào thành phố nơi Mathias đột nhiên hô lên:

Ich Bin ein Berliner

[5]

!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.