MỌI ĐIỀU TA CHƯA NÓI - Trang 107

Anh sẽ đáp rằng cái nghề mang lại sự thật về thế giới không thể là một

nghề tồi, ngay cả khi nội dung bức ảnh là sự bạo tàn, nhất là khi nó gây xúc
cảm. Bằng một giọng lúc này đã trở nên trịnh trọng, anh hẳn sẽ thốt lên
rằng nếu như giới báo chí biết được sự thật ở bên kia bức tường, các nhà
cầm quyền ở nước chúng em sẽ đến để phá bỏ nó từ lâu rồi. Nhưng họ biết
chứ, Tomas, họ biết số phận của từng người trong các anh, họ lấy việc dò
xét chúng làm thú tiêu khiển; các nhà cầm quyền ở nước bọn em không có
được cái dũng khí đó, và em nghe thấy anh nói với em rằng cần phải được
lớn lên như em đã lớn lên, trong những thành phố nơi người ta có thể nghĩ
mọi chuyện, nói mọi chuyện mà không phải e sợ gì thì mới không chấp nhận
mạo hiểm. Chúng ta đã tranh luận cả đêm cho đến sáng, và cả ngày tiếp
theo. Giá như anh biết em nhớ những cuộc tranh luận của chúng ta đến thế
nào, Tomas.

Vì không đủ lý lẽ nên em đã phải đầu hàng, như em đã đầu hàng vào cái

ngày em ra đi. Làm sao ngăn được anh, người thiếu thốn tự do đến thế?
Anh nói đúng, Tomas ạ, anh đã theo đuổi một trong những nghề đẹp nhất

đời. Anh đã gặp Massoud

[6]

chưa nhỉ? Bây giờ khi cả hai đều đã ở trên

trời; ông ta rốt cuộc đã đồng ý cho phỏng vấn chưa, cuộc phỏng vấn có bõ
công sức không anh? Ông ta qua đời sau anh chỉ vài năm. Có đến hàng

nghìn người viếng ông ấy trong thung lũng Panchir

[7]

, trong khi không ai

có thể tập hợp những mảnh còn sót lại của thi hài anh. Cuộc đời em sẽ ra
sao nếu quả mìn đó không hất tung đoàn xe chở anh, nếu em không sợ hãi,
nếu em không bỏ mặc anh trước đó một thời gian?

* * *

Anthony đặt tay mình lên vai Julia.
- Con đang nói chuyện với ai vậy?
- Không ạ, cô giật nảy mình và đáp.
- Con giống như bị ám ảnh bởi bức tranh này và môi con đang run lên.
- Cứ mặc con, cô thì thầm.

* * *

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.