MỌI ĐIỀU TA CHƯA NÓI - Trang 226

- Người đó mang quốc tịch gì kia? người đang đàm thoại với ông hỏi.
- Quốc tịch Đức, sinh tại RDA.
- Vậy thì trong trường hợp này, để có được thị thực cấp bởi một trong

những lãnh sự của chúng ta, gần như chắc chắn sẽ để lại dấu vết ở đâu đó.

- Anh có gì để ghi lại không? George hỏi.
- Tôi đang ngồi trước máy vi tính đây, ông bạn, người bạn tên Rick

Bram, viên chức phòng Nhập cư tại sân bay John Fitzgerald Kennedy, trả
lời.

* * *

Chiếc Mercedes đang trên đường chạy về khách sạn. Anthony Walsh

quan sát cảnh vật bên ngoài qua cửa kính xe. Dải băng phát sáng chạy
ngang mặt tiền của một hiệu thuốc, niêm yết từng lúc ngày giờ và nhiệt độ
bên ngoài. Lúc này ở Berlin sắp mười hai giờ trưa, nhiệt độ 21 độ C...

- Và chỉ còn hai ngày nữa thôi, Anthony Walsh thì thầm.

* * *

Julia đi đi lại lại trong đại sảnh, hành lý để dưới chân.
- Tôi cam đoan với cô, cô Walsh ạ, là tôi không mảy may biết bố cô đi

đâu. Ông ấy yêu cầu chúng tôi gọi một chiếc xe sáng sớm nay mà không
cho chúng tôi chỉ dẫn gì thêm, từ đó đến giờ chưa thấy ông ấy xuất hiện trở
lại. Tôi đã thử liên lạc với tài xế nhưng điện thoại di động của cậu ta bị cúp
rồi.

Người thường trực nhìn túi hành lý của Julia.
- Ông Walsh cũng không yêu cầu đổi vé máy bay, lại càng không thông

báo cho tôi biết các vị sẽ ra đi hôm nay. Cô có chắc là ông ấy quyết định
vậy không?

- Đây là quyết định của tôi! Tôi đã hẹn bố tôi sáng nay, máy bay sẽ cất

cánh lúc ba giờ chiều, và đây là chuyến bay cuối cùng nếu chúng tôi không
muốn lỡ chuyến bay chuyển tiếp tại Paris để về New York.

- Các vị vẫn có thể quá cảnh qua Amsterdam cơ mà, làm thế sẽ giúp tiết

kiệm thời gian, tôi rất vui lòng được giải quyết chuyện này.

- Vậy thì xin ông vui lòng giúp ngay cho, Julia đáp và lục tìm trong túi

áo khoác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.