MỌI ĐIỀU TA CHƯA NÓI - Trang 237

hộc tốc đến hụt hơi, cô ngước mắt nhìn lên bảng hiển thị. Không có chuyến
bay nào tới từ Rome. Julia cởi giày và lao đi vội vã còn hơn cả lúc nãy theo
hướng ngược lại. Đằng kia, một đám đông đang chờ ở cửa ra dành cho hành
khách, Julia rẽ đám đông len tới tận lan can. Nhóm người đầu tiên xuất
hiện, những cánh cửa trượt mở ra rồi đóng lại theo bước chân hành khách
rời khỏi khu vực giao trả hành lý. Khách du lịch, người đi nghỉ, dân buôn,
doanh nhân, ai nấy đều mặc trang phục phù hợp. Những bàn tay giơ lên,
vẫy vẫy trong không trung, người ôm ghì lấy nhau mà hôn, kẻ bằng lòng
với việc chào hỏi; chỗ này người ta nói tiếng Pháp, chỗ kia nói tiếng Tây
Ban Nha, xa hơn chút nữa là tiếng Anh, đợt khách thứ tư cuối cùng cũng
dùng tiếng Ý. Hai cậu sinh viên, dáng lòng khòng, khoác tay nhau tiến về
phía trước, nom giống những con rùa; vị linh mục tay lăm lăm cuốn kinh
nhật tụng có dáng vẻ không khác nào một con ác là, viên lái phụ cùng nữ
chiêu đãi viên trao đổi địa chỉ với nhau, những người này đã từng là hươu
cao cổ trong cuộc sống quá khứ, một người đàn ông đi dự hội nghị, đầu
giống hệt con cú, đang vươn cổ tìm kiếm nhóm cùng đi với mình, một cô bé
ve sầu chạy ùa đến vòng tay mẹ đang dang rộng, một anh chồng gấu gặp lại
vợ mình và rồi bỗng nhiên, giữa hàng trăm gương mặt khác, ánh mắt của
Tomas xuất hiện, vẹn nguyên, hệt như hai mươi năm về trước.

Một vài nếp nhăn xung quanh mí mắt, lúm đồng tiền ở cằm rõ nét hơn,

bộ râu quai nón xanh mờ, nhưng đôi mắt, dịu dàng như cát, ánh mắt từng
khiến cô phiêu du trên những nóc nhà Berlin, khiến cô rưng rưng dưới ánh
trăng tròn đầy trong công viên Tiergarten thì vẫn vậy. Nín thở, Julia kiễng
chân, tựa sát vào lan can và giơ tay lên. Tomas quay sang để nói chuyện với
người phụ nữ trẻ đang choàng tay ngang hông anh; họ đi ngang qua ngay
trước mặt Julia, hai gót chân cô vừa chạm đất. Đôi trai gái ra khỏi sảnh sân
bay và biến mất.

* * *

- Em có muốn chúng ta ghé về nhà anh trước không? Tomas hỏi khi sập

cửa xe taxi.

- Em đâu chỉ có vài tiếng để khám phá hang ổ của anh. Ta nên ghé tòa

soạn thì hơn. Giờ đã muộn rồi, Knapp về mất, mà việc gặp anh ấy là rất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.