MỌI ĐIỀU TA CHƯA NÓI - Trang 24

- Cô Walsh, lần nào ghé qua thăm chúng tôi cô cũng nói vậy, viên giám

đốc trả lời, vẻ thích thú.

- Tất cả bọn chúng đều là nguyên bản, Julia vừa khẳng định vừa chào từ

biệt ông ta.

Mưa đã tạnh, Julia rời cửa hàng, tiếp tục cuốc bộ về phía Hạ Manhattan

và bóng cô dần lẫn vào giữa đám đông.

* * *

Cây cối trên Horatio Street oằn mình dưới sức nặng của những chiếc lá

sũng nước. Vào cuối giờ chiều, mặt trời rốt cuộc cũng xuất hiện trở lại, lặn
dần xuống mặt sông Hudson River. Một thứ ánh sáng màu tía êm dịu tỏa
lan khắp những con phố hẹp của khu West Village. Julia chào ông chủ của
nhà hàng Hy Lạp nhỏ nằm đối diện nhà cô; người đàn ông đang bận rộn bày
biện ngoài sân hiên đáp lại câu chào của cô và hỏi liệu tối nay cô có muốn
đặt trước một bàn không. Julia lịch sự từ chối và hứa ngày mai Chủ nhật sẽ
ghé qua dùng bữa trưa.

Cô xoay chìa khóa trong ổ khóa cửa ra vào của khu nhà nhỏ nơi cô sống

và leo cầu thang bộ lên tầng hai. Stanley đang ngồi ở bậc thang trên cùng
chờ cô.

- Anh làm thế nào mà vào được?
- Zimoure, ông chủ tiệm dưới nhà; ông ấy đang chuyển các thùng hàng

xuống tầng hầm, anh đã giúp, bọn anh đã chuyện phiếm về bộ sưu tập giày
mới nhất của ông ấy, đơn giản là một kỳ quan. Nhưng thời buổi này ai còn
có thể tậu về cho mình những tác phẩm nghệ thuật ấy nhỉ?

- Cứ nhìn đám đông người liên tục ra vào cửa tiệm của ông ấy vào dịp

cuối tuần, trên tay đầy những gói hàng, tin em đi, rất nhiều người có thể làm
vậy đấy, Julia đáp. Anh cần gì nào? Cô hỏi trong lúc mở cánh cửa dẫn vào
căn hộ.

- Không, nhưng em thì tối nay chắc chắn là cần bạn bè rồi.
- Nhìn cái vẻ chó lông xù cụp tai của anh, em tự hỏi không biết ai trong

hai ta mới là nạn nhân của nỗi cô đơn đây.

- A, để bảo vệ lòng tự ái của em, anh nhận về mình toàn bộ trách nhiệm

vì đã đến đây làm khách không mời!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.