MÔI KỀ MÔI - Trang 102

“Suy nghĩ về đám cưới đi, cậu sẽ thấy tôi nói đúng.”

“Rồi, được thôi.”

“Mà em trai cậu học cách nói năng dẻo quẹo ở đâu nhỉ?”

Russ cười và ra khỏi cửa. Bước năm bước là về tới phòng mình, Russ nhìn
thấy mình thở ra khói ngay trước mặt, anh đang cân nhắc xem sẽ nói gì với
Sean. Hơn nữa, phải ngăn nó lại, thằng ngốc.

Sean đang dựa vào thành tủ trong bếp ăn sô cô la hạnh nhân đóng hộp,
Russ chỉ cay đắng nhìn em trai. Mặc dù đang đứng đó ăn mà nhìn Sean vẫn
sưng sỉa, rầu rĩ. Có vẻ như cơ thể nó đang biến đổi hằng ngày. Từ khi ở với
Russ nó đã cao lên bốn inch, chân tay nó như đang đợi sự chuyển hóa của
cơ thể chậm lại để căng lên vạm vỡ. Mái tóc bờm xờm của nó làm anh phát
cáu, kiểu tóc bờm sư tử từ thế kỳ 17 ấy được rất nhiều thanh thiếu niên ưa
chuộng vì nghĩ nó thật thể thao.

Russ thì nghĩ kiểu tóc đó thật ngu ngốc. Nhưng anh cũng không biết đích
xác bộ dạng của mình thế nào nữa.

Và bề ngoài của Sean không phải là vấn đề.

Russ sẽ khạc ra cả ngàn đô nếu người nào đó có thể nói cho anh biết Sean
đang nghĩ cái chết tiệt gì trong bất kỳ giây phút nào.

“Này.”

Sean gật đầu từ phía sau hộp sô cô la đang ăn dở. “Anh vui vẻ không? Để
em ở nhà đi ngủ lang à? Đồ tã lót.”

Mặc dù hai thái dương bắt đầu đập mạnh, Russ quyết định nói chuyện với
mấy lời lẽ thô tục của nó thật cởi mở: “Nói đi ngủ lang nhưng em có biết gì
về nó không? Nếu em muốn biết bất kỳ chuyện gì, có thể hỏi anh. Có thể
anh biết câu trả lời.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.