MÔI KỀ MÔI - Trang 42

Nàng có một tin nhắn của Michelle, và tuyệt thật, một của Trevor Dean hay
Russ Evans. Thật ngạc nhiên, nó trâng tráo nằm trong hộp thư của nàng với
cái tiêu đề, ANH XIN LỖI. Đã có lúc nàng nghĩ sẽ không liên lạc với hắn
nữa, giờ đây trò vui của hắn đã kết thúc, hắn đã cho nàng leo cây.

Nàng vẫn kích chuột vào lá thư, con mèo Ferris nhảy lên lòng nàng, nó nằm
che hết nội dung bức thư. Laurel đưa những ngón tay ra hiệu “Xin chào”
với nó, đưa tay thọc sâu vào bộ lông dày của nó, nàng cảm thấy toàn thân
nó rung lên tiếng gừ gừ thích thú. Nếu ở một mình, nàng không bao giờ nói
to, nàng chỉ thư giãn trong im lặng, nằm lơ đễnh và lười biếng. Nếu có
người khác thì nàng không bao giờ được làm như thế. Nàng phải tập trung
cao độ mới hiểu được người khác nói gì và cho mọi người hiểu nàng muốn
nói gì.

Tin nhắn của Dean gửi lúc 6h47 chiều, khi nàng đang trên đường tới quán
cà phê.

Chào Laurel, hy vọng em đọc được mail này trước khi rời khỏi nhà. Anh có
việc gấp không thể vắng mặt được. Đành phải hoãn buổi gặp của chúng
mình. Anh thật sự rất mong gặp em, để hôm khác được không? Rất rất xin
lỗi em, hãy tha thứ cho anh nhé? ☺

- Russ

Nếu đọc được tin nhắn này mà không gặp Russ Evans, chắc hẳn nàng sẽ rất
hài lòng với lý do của Dean. Nàng sẽ chấp nhận sự biện hộ của hắn, nàng
sẽ vẫn ngồi mà tự hỏi không biết đồn cảnh sát phải làm việc bận rộn như
thế nào. Nàng sẽ vẫn nghĩ là hắn tuyệt vời lắm, ngọt ngào lắm, là anh chàng
hay ho lắm.

Bây giờ nàng biết hắn là kẻ trộm chuyên nói dối, và nếu so sánh với Russ
Evans thật, lời lẽ trong mail này nghe thật yếu đuối và yểu điệu, chẳng có
gì giống với một viên cảnh sát cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.