MÔI KỀ MÔI - Trang 70

Chộp lấy cái chân váy màu đen nàng đã vứt bỏ vì không ưng ý, nàng xỏ
chân vào, sau đó đập mạnh đôi bốt đen cao đến đầu gối xuống nền nhà rồi
chạy xuống. Ra đến đầu cầu thang nàng ấn mạnh chân vào đôi bốt rồi cài
lại, nàng suýt ngã lăn xuống tầng dưới vì lao xuống cầu thang trên đôi gót
giày cao nhọn hoắt. Khi đập người vào thành gỗ cứng, nàng bỏ qua bậc cầu
thang cuối cùng và vấp ngã.

Nóng vội đến không kịp thở, cuối cùng nàng cũng lao ra mở được cửa.
Nàng nhìn Russ mỉm cười bối rối: “Chào anh.”

“Chào em.” Anh cũng đáp lại dù không cười. Nhìn anh vẫn giống như hai
lần trước nàng gặp, rất tự nhiên mà hấp dẫn, lần này thì anh để cái mũ bóng
chày ở nhà rồi. Tóc anh dày và mượt mà giống như anh vừa vuốt keo sau
khi tắm hay vừa mới rẽ ngôi xong.

Nàng nên mặc quần bò như mọi lần mới phải.

“Em... đẹp quá!” Anh nói, ánh mắt dán chặt vào nàng.

“Cảm ơn anh.” Thấy ánh mắt anh nhìn như muốn nuốt lấy mình, Laurel
cảm thấy thoải mái hơn với bộ đồ nàng chọn vội, thân thể nàng đang phản
ứng lại ánh nhìn cháy bỏng đầy ý sở hữu của anh. Ngực nàng căng lên sau
lớp áo len và anh đã nhìn thấy. Nàng biết, vì anh cứ nhìn mãi vào đó, anh
quay đầu lại rồi lại quay lên rất chậm.

“Anh định hỏi em có muốn ra ngoài ăn gì không, nhưng nhìn bộ đồ em mặc
thì anh nghĩ tốt hơn nên giữ em trong nhà.” Anh bước vào trong và đóng
cánh cửa lại phía sau lưng. “Bây giờ anh đổi ý rồi. Anh nghĩ tốt hơn chúng
mình ở đây thôi.”

Laurel không quay lại, ngay cả khi anh đứng trước mặt nàng và cởi áo
khoác. “Tại sao thế?” Nàng hỏi, nàng muốn nghe anh giải thích, trái tim
nàng đang đập thình thịch và lòng bàn tay đã toát mồ hôi, thân thể nàng
đang nhức nhối.

“Vì cả hai chúng ta đều muốn lên gác, phải không nào?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.