MÔI SÚNG (THẦN THƯƠNG) - Trang 401

“Chỉ tức giận thôi mà đã cắt đứt tay mình,” Ngu Trọng Dạ cuối cùng

cũng ngẩng đầu lên, liếc mắt nhìn cánh tay thương tổn của Hình Minh, khẽ
cười một tiếng, “Quả thực vẫn chưa được dạy bảo tốt.”

Hình Minh ủ rũ, không lên tiếng. Không muốn bào chữa, không muốn

nghĩ đến chuyện đau lòng trên bàn ăn lúc trước nữa. Cố gắng khiến tâm
lắng xuống, đưa ánh mắt nhìn vào những tờ giấy vẽ trên bàn. Phát hiện,
không biết bắt đầu từ khi nào, trên người Ngu Trọng Dạ có loại hơi thở
quen thuộc mà đã lâu cậu chưa cảm nhận được, cho dù lần đầu tiên nhìn
cảm thấy người đàn ông này rất giống ba cậu Hình Hoành, cho dù hai
người họ đều anh tuấn cao lớn, cũng đều là người của giới truyền thông.

Phát hiện này làm cho cậu vừa cảm thấy mới mẻ, cũng kèm theo cảm

giác sợ sệt.

Ngu Trọng Dạ vẫn chăm chú với bút mực trên tay mình, nên không để ý

đến phản ứng của Hình Minh. Bút lông nhẹ nhàng đưa trên giấy Tuyên
Thành, vẽ ra một đường dài, tựa như chiếc khăn lụa vắt ngang qua dòng
sông, một chút tiếng vang cũng không có.

Hình Minh quan sát một lúc liền cảm thấy chán nản, lặng lẽ đi ra khỏi

thư phòng, xuống lầu.

Liếc mặt một cái nhìn thấy Lão Lâm, đang ngồi ở đại sảnh uống cà phê

do Phỉ Bỉ pha.

Đài trưởng Ngu mặc dù có dáng vẻ thời thượng tây âu, nhưng thói quen

lại tương đối lạc hậu kiểu Trung Quốc, uống trà nhiều hơn cà phê, thứ
‘nước đen’ vừa đắng vừa chát này là Phỉ Bỉ chuẩn bị thay Hình Minh.

Lão Lâm thấy Hình Minh đi tới phía mình, nói một tiếng “Chào buổi

sáng”, đúng là sớm thật, trời mới vừa tảng sáng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.