MÔI SÚNG (THẦN THƯƠNG) - Trang 51

Thấy mọi người đều cứng người bất động, Hình Minh sắc mặt lạnh

xuống: “Tôi nói rồi, cùng đến đi.”

Một bàn người bị bắt buộc uống xong một chén này, lão Trần vẫn ở một

bên cười híp mắt nhìn.

Hình Minh uống cạn chén rượu ngũ lương thứ ba, hơi nhếch khóe miệng,

dùng loại ánh mắt bình tĩnh không lay động liếc nhìn mọi người một lần
cuối cùng —— cái nhìn này đặc biệt dài dằng dặc, Tôn Vĩ xấu hổ đến mặt
đỏ, Nguyễn Ninh khẩn trương đến đổ mồ hôi, chỉ có lão Trần nắm chắc
phần thắng trong tay, khí định thần nhàn.

Cuối cùng cậu quay người đi. Hình Minh nhanh chân bước về phía

không quay đầu lại, sượt qua một cái bình hoa bằng gốm có hoa văn tinh tế,
khiến nó rơi xuống đất, cậu liền nhấc chân đạp nát nó trên mặt đất.

Lọ hoa “Choang” một tiếng vỡ nát, người phục vụ nghe tiếng động liền

chạy đến, Hình Minh đến liếc mắt cũng không nhìn cô ta một cái, chỉ dùng
ngón tay chỉ về phía sau bàn lão Trần: “Ghi vào hóa đơn của bàn kia.”

Nguyễn Ninh cùng Hình Minh đi ra khỏi Việt Chi Hiên, vẫn luôn miệng

ở phía sau, gọi cậu, sếp.

Hình Minh không quay đầu lại, chỉ nói một chữ, cút.

“Sếp,” Nguyễn Ninh kiên nhẫn mà đuổi theo, gào to, “Anh đừng trách

đám người Tôn Vĩ, họ chắc e ngại dâm uy lão Trần, mới không ai dám
không đi.”

Hình Minh quay đầu lại, vừa lạnh nhạt vừa bình tĩnh mà nhìn Nguyễn

Ninh, hỏi cậu ta: “Tại sao cậu không đi?”

Nguyễn Ninh cười đến ba phần nịnh nọt, bảy phần e thẹn, kéo cánh tay

Hình Minh: “Em sinh ra là người của sếp, chết là đi cũng là quỷ của sếp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.