MÔI SÚNG (THẦN THƯƠNG) - Trang 695

Hình Minh bước chân nhanh chóng xuyên qua những làn sương nhẹ nơi

rừng núi, nhiều lúc còn bỏ lại Ngu Thiếu Ngả đằng sau, cũng không chịu
dừng chân nghỉ ngơi. Mặt trời bắt đầu ngả về tây, sương núi nhuốm màu
vàng nhạt, nhẹ nhàng bay lượn, một vẻ đẹp mơ hồ khó tả.

Nhưng lúc này Hình Minh không còn lòng dạ nào thưởng thức, trong đầu

cậu bây giờ chỉ có một ý nghĩ: Trong ba bé gái, con gái Chương Phương là
nhỏ tuổi nhất, trong ba bà mẹ, Chương Phương bản chất thuần phác nhất.

Càng là sơn thôn hẻo lánh phong bế, hiện tượng nam quyền nữ nô càng

không hiếm thấy, tâm lý sợ chuyện xấu trong nhà đồn đại ra ngoài đương
nhiên tồn tại, mà loại tâm lý này có lẽ chính là chìa khóa giải đáp tất cả.

Chỉ là khi leo lên đến núi, chân đã mềm nhũn không thể đứng thẳng

được.

Có một bé gái đang ngồi xổm ở trước cửa nghịch đất, một vài người đi

qua cạnh cô bé, cũng không ngẩng mặt lên nhìn, rất là tự đắc. Hình Minh
xem qua chương trình ‘Minh Châu kết nối’, mặc dù khuôn mặt cô bé hơi
nhem nhuốc, nhưng dây buộc tóc màu hồng của cô bé lại khiến cậu ấn
tượng sâu sắc.

Hình Minh đi lên trước, ngồi xổm xuống. Đem đống đồ chơi làm bằng

đường đưa cho cô bé, trước tiên cầm một que có hình Trư Bát Giới giơ lên,
nhẹ cười hỏi bé: “Thích không?”

Bé gái dùng sức liếm môi một cái, rõ ràng muốn nắm lấy nhưng lại sợ,

trừng hai mắt nhìn Hình Minh, sau đó thu tay về.

Trẻ nhỏ tầm tuổi này đối với hai chữ ‘đẹp trai’ hoàn toàn không có khái

niệm gì, nhưng bé chưa từng thấy nam nhân nào trắng như vậy, người sống
trên núi suốt ngày phải bán mặt cho đất bán lưng cho trời, mặt ai cũng đều
đen xạm đi, như dính một lớp bẩn nhưng cọ mãi không sạch.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.