MÔI SÚNG (THẦN THƯƠNG) - Trang 742

bên trong bể các này sẽ rất sôi động.” Liêu Huy cực kỳ đắc ý, từ trước đến
giờ hắn luôn lấy việc giày xéo sinh mệnh làm trò vui cho mình.

Hình Minh cúi đầu quan sát, bên trong hồ có không ít cá, vây đuôi vây

lưng đều bị tổn thương, hiển nhiên là do khi đói bụng chúng hóa điên cắn
giết lẫn nhau. Hình Minh cảm thấy không thoải mái. Lần đầu tiên nhìn, cậu
đã không thích Liêu Huy, theo bản năng tránh né cùng hắn tiếp xúc.

Nhưng liên quan đến cái chết của cha mình, cậu và người này sẽ dây dưa

chẳng dứt.

Nghiệt duyên.

Mùi nước hoa nồng nặc trên người Liêu Huy xộc thẳng vào xoang mũi

cậu, trong lòng cậu đột nhiên có một suy nghĩ. Hình Minh nhích người di
chuyển về phía Liêu Huy.

Ngu Trọng Dạ lúc nào cũng có thể xuất hiện, Liêu Huy vốn không muốn

trêu đùa bông hoa đã có chủ này, không nghĩ tới đối phương lại chủ động
tới gần, khiến lòng hắn bắt đầu ngứa ngáy. Hắn kéo tay Hình Minh qua, siết
chặt lấy tay cậu xoa xoa vài cái, sau đó liền chuyển động cánh tay, sờ lên
mông cậu.

Cả người Hình Minh phát lạnh, chiếc quần cưỡi ngựa bó sát phác hoạ rõ

nét nơi dục vọng phồn thịnh, rất có lực công kích. Liêu Huy vuốt ve sau đó
mắng một tiếng: “Ngu Trọng Dạ mẹ nó thật có số hưởng!” Hắn đột nhiên
thật sự tiếc hận, than thở nói tiếp: “Cậu đừng theo Ngu Trọng Dạ nữa, cùng
hắn làm gì, cậu muốn thứ gì tôi đều có thể cho, còn cho nhiều hơn hắn.”

“Thứ tôi muốn không liên quan tới tiền.” Nơi này không có người bên

ngoài, Hình Minh cố nén cơn buồn nôn đang dâng lên, buông lá gan ra nói
lời khách sáo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.