MÔI SÚNG (THẦN THƯƠNG) - Trang 98

Hình Minh cũng không biểu hiện bản thân so đo tính toán gì, chuyện trò

vui vẻ tiễn lão Trần ra tận cửa thang máy. Bên ngoài quần chúng vây xem
không thấy tiết mục như suy nghĩ, phẫn nộ tản đi, chỉ có Nguyễn Ninh nhìn
ra sắc mặt Hình Minh không đúng lắm, đưa lão Trần đi rồi mà vẫn đứng ở
cửa thang máy bất động, suy nghĩ đến thất thần.

“Sếp à…” Nguyễn Ninh tưởng rằng Hình Minh lại bị lão Trần tính kế lần

nữa, tiến lên an ủi nói, “Hươu chết vào tay ai còn chưa chắc chắn đâu,
chương trình tới chúng ta sẽ cố gắng làm thật tốt, cho lão biết mặt…”

Hình Minh như ở trong mộng mới tỉnh, quay người liền đi trở về: “Trong

đài có mấy nhân viên tạm tuyển cũng được, tôi đã xem qua sơ yếu lý lịch
của họ, cũng đã nghía qua mấy chương trình mà họ từng làm, tuy rằng tư
lịch có chút khiếm khuyết, nhưng mà rất có tiềm năng. Cậu lấy giấy bút ra
ghi nhớ, tôi sẽ hẹn gặp họ một lần…”

Nguyễn Ninh vừa mới thò tay lấy chiếc bút ra, Hình Minh đã nói một hơi

rất dài, tên chương trình, ngành nghề chức vị, họ tên giới tính, thời gian địa
điểm… tốc độ nói của Hình Minh trời sinh rất nhanh so với người khác,
ngoại trừ lúc dẫn chương trình cố gắng nói chậm lại, cậu lúc thường nói
chuyện, đặc biệt là lúc làm việc, một là im lặng tích chữ như vàng, nếu
không sẽ nói chuyện như hận không thể liều mạng vậy.

Nguyễn Ninh tay cầm giấy bút, vui vẻ theo sát phía sau Hình Minh, trên

đường đi múa bút thành văn, mà vẫn không kịp ghi chép.

“Sếp ơi, chờ một chút…”

Hình Minh đang nói thì ngừng lại, xoay mặt nhìn Nguyễn Ninh.

“Sếp à, anh có thể lặp lại một lần nữa hay không… Em không ghi nhớ

kịp.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.