MỐI TÌNH CỦA CHÀNG NHẠC SĨ - Trang 164

chấp nhận đời sống và một sự hiểu biết ngấm ngầm cái bản chất riêng biệt
của mình là những điều mà Muoth không bao giờ biết đến và Gertrude chỉ
có thể ẩn nhẫn với sự hối tiếc những bùng nổ và chán nản của anh ta,
những tánh khí nhanh chóng đổi thay của anh ta, cái khát vọng không ngớt
cho sự tự quên mình và cái chuếch choáng của anh ta mà thôi, nhưng nàng
không thể nào thay đổi hay sống với những điều đó. Thế nên họ yêu nhau
và tuy thế hãy chưa bao giờ hoàn toàn gần gũi khắng khít với nhau, và
trong khi anh ta thấy mình đã lừa đảo tất cả những hy vọng ở việc tìm ra sự
thanh thản và hạnh phúc của anh ta qua nàng, thì Gertrude đã nhận ra, và đã
khốn khổ ở sự hiểu biết này, rằng tất cả thiện chí và nỗ lực của nàng đều vô
vọng, và nàng chẳng thể an ủi anh ta và cứu anh ta từ chính anh ta. Như thế
cả hai bọn họ đã có cái giấc mơ bí mật và khát khao yêu quý nhất đã bị tan
vỡ. Họ chỉ có thể ở lại bên nhau bằng những hy sinh và chứng tỏ sự chịu
đựng nhau mà thôi, và đó là điều can đảm của họ để làm cái điều này.

Tôi lại gặp Heinrich vào mùa hè khi anh ta đem Gertrude đến thân phụ
nàng. Anh ta dịu dàng và chìu chuộng nàng và tôi chưa bao giờ thấy anh ta
làm thế trước đây. Tôi đã nhận thức rằng, anh ta đã sợ bị mất nàng nhiều
như thế nào, và tôi cũng cảm thấy rằng anh ta sẽ chẳng bao giờ có thể chịu
nổi một sự mất mát như vậy. Nhưng nàng thì mệt mỏi và chẳng ao ước gì
ngoại trừ sự nghỉ ngơi và yên lặng để trấn tĩnh mình và phục hồi sức mạnh
và sự yên ổn của nàng. Chúng tôi ở lại một buổi tối mát mẻ với nhau trong
khu vườn của chúng tôi. Gertrude ngồi giữa Brigitte và mẹ tôi, mà tay họ
nàng nắm lấy. Heinrich một cách yên lặng đi đi lại lại giữa các bụi hồng, và
tôi chơi một bản cầm tấu khúc vĩ cầm với Teiser trên hàng hiên. Cái cách
thức mà Gertrude nghỉ ngơi ở đó và thưởng thức những giờ êm ả đó,
Brigittte đã bám sát một cách đầy cảm tình với người đàn bà nhan sắc buồn
bã đó như thế nào, và Muoth đi lại một cách yên lặng trên những cái bóng
với đầu anh ta cúi xuống và lắng nghe tất cả chúng tôi ra sao, là những điều
đã khắc ghi trong đầu óc tôi một cách vô phương xoá nhoà. Sau đó
Heinrich đã nói hơi có phần hoạt kê nhưng với đôi mắt buồn bã:
- Hãy nhìn ba người đàn bà ngồi với nhau kìa, người duy nhất giữa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.