MỐI TÌNH CỦA CHÀNG NHẠC SĨ - Trang 169

tránh nhau. Ở giữa những cảm giác buồn bã bối rối này, thỉnh thoảng tôi bị
túm lấy bởi cái ý niệm, khiến tôi bất thần kích thích, rằng tâm hồn nàng
không còn thuộc về chồng nàng nữa và rằng được tự do, và hiện giờ nó tuỳ
thuộc vào việc tôi không đánh mất nàng nữa, nhưng để chiếm đoạt nàng
cho mình và che chở nàng bên tôi từ tất cả bão tố và phiền muộn. Bấy giờ
tôi giam mình trong phòng chơi nhạc đam mê và mong mỏi của vở đại nhạc
kịch của tôi, mà bất thần tôi lại yêu thích và hiểu biết nó, đã nằm thức ở
những đêm đầy nhiệt vọng và lại khốn khổ tất cả ở những điều hành hạ
buồn cười của tuổi trẻ và những ước vọng bất thành xa xưa, không kém
mãnh liệt hơn trong quá khứ khi lần đầu tiên tôi đã khao khát mong mỏi
nàng và trao tặng nàng cái nụ hôn duy nhất không sao quên được đó. Tôi
cảm thấy nó bừng bừng trên đôi môi tôi một lần nữa và trong một vài giờ
nó đã tiêu huỷ sự thanh tĩnh và những năm tháng chối bỏ của tôi.
Chỉ trong sự hiện diện của Gertrude mà nhiệt tình của tôi mới dịu bớt. Dẫu
rằng tôi rồ dại và đủ đê tiện mới theo đuổi những khát vọng của tôi và,
chẳng kể gì đến chồng nàng, một người là bạn tôi, để cố chiếm đoạt con tim
nàng, tôi ắt đã hổ thẹn để chứng tỏ bất cứ điều gì ngoại trừ lòng giao cảm
và lòng tôn kính khi đối diện bởi người đàn bà buồn rầu, dịu dàng này,
người đã hoàn toàn phong kín trong nỗi sầu muộn của nàng đến thế kia.
Nàng còn khốn khổ và có vẻ mất mát hy vọng bao nhiêu thì nàng càng trở
nên kiêu hãnh hơn và không thể đạt đến bấy nhiêu. Nàng đã giữ cho cái đầu
kiều mị đen huyền của nàng thẳng đứng cũng như kiêu hãnh như tự bao giờ
và không cho phép bất kỳ ai trong chúng tôi làm một cố gắng nhỏ nhất để
tiến đến với nàng, và giúp đỡ nàng.
Những tuần lễ dằng dặc của sự yên lặng đe doạ này có lẽ là thời gian khó
khăn nhất trong đời tôi. Ở đây Gertrude gần gũi với tôi tuy không thể nào
tiếp xúc được, với không một lối nào để tôi tiến đến với nàng; Brigitte
người mà tôi biết đã yêu tôi và người mà với nàng đã lẩn tránh một thời
gian, một mối tương giao khả dĩ đã dung nạp được lần hồi được thiết lập.
Và giữa tất cả chúng tôi có bà mẹ già của tôi, người đã nhìn thấy sự khốn
khổ của chúng tôi, đã đoán ra tất cả mọi sự song không cho phép mình nói
lên bất cứ điều gì, cũng như chính tôi đã duy trì một sự im lặng tối tăm và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.