MỐI TÌNH CỦA CHÀNG NHẠC SĨ - Trang 19

hình như tôi đã có một giấc mơ kỳ thú và đã cố gắng trong vô vọng để hồi
tưởng lại nó. Tôi cảm thấy sự tốt đẹp đáng kể và thanh tĩnh, như thể tất cả
những điều khó chịu đã bị chế ngự và bỏ lại đàng sau tôi. Và khi tôi nằm đó
nghĩ ngợi và cảm thấy làn ánh sáng của sức khoẻ và sự thuyên giảm thâm
nhập trong người tôi, thì một giai điệu đã đến trên môi tôi gần như không
có bất cứ âm vang nào. Tôi bắt đầu hát ư ử trong họng và bất ngờ, âm nhạc,
vốn là một kẻ xa lạ từ lâu, đã trở lại với tôi giống như một vì sao bất thần
hiển hiện, và tim tôi đập nhịp với âm điệu của nó, và toàn thể con người
bừng nở và hít thở cái không khí mới mẻ, trinh tuyền đó. Nó không đạt đến
ý thức tôi, tôi chỉ cảm thấy nó hiện diện và nó thấm nhập vào hữu thể tôi
một cách nhẹ nhàng, như thể các giai điệu hoà âm đó ca hát cho tôi ở chốn
xa vời.
Với cái cảm giác khoẻ khoắn nội tại này, tôi cảm thấy giấc ngủ trở lại. Vào
buổi sáng tôi ở trong trạng thái vui vẻ và thoát khỏi sự chán nản, một điều
mà tôi đã không có được trong một thời gian dài. Mẹ tôi đã chú ý và hỏi tôi
chuyện gì làm tôi cảm thấy sung sướng . Tôi nghĩ ngợi một chút và rồi nói,
đã một thời gian lâu dài tôi không nghĩ đến vĩ cầm của tôi, nhưng nay bỗng
nhiên nghĩ đến nó và điều ấy đem đến cho tôi thích thú.
- Dầu vậy, con sẽ không thể đàn một thời gian dài mà – bà nói trong một
giọng hơi có phần ái ngại.
- Không thành vấn đề. Cũng không thành vấn đề nếu con chẳng bao giờ
đàn lại.
Bà không hiểu và tôi cũng không thể giải thích cho bà. Nhưng bà đã chú ý
những điều sẽ tốt đẹp hơn cho tôi và điều đó không có gì là cái điềm gở
rình mò ở dưới sự vui vẻ vô căn cứ này. Sau một ít ngày một cách thận
trọng, bà đề cập đến vấn đề trở lại.
- Con tiến bộ ra sao với âm nhạc của con? Ba má hầu như tin rằng con đã
mệt mỏi rồi và ba con đã nói chuyện với các thầy giáo con về việc đó. Ba
má không muốn bắt buộc con, không có chút nào cả, ngay cả hiện
giờ...nhưng ba má cảm thấy rằng nếu con đã lầm lẫn thì tốt hơn nên từ bỏ
nó đi, con sẽ làm như vậy và không tiếp tục vì cái cảm giác bất chấp hoặc
hổ thẹn. Con nghĩ sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.