MỐI TÌNH CỦA CHÀNG NHẠC SĨ - Trang 30

thanh mà tôi nghe thấy như thể trong giấc ngủ của tôi và do đó đã chiếm
hữu tôi để chống lại ý chí tôi.
Đấy là vào một buổi chiều yên tĩnh khi tôi trở về từ bên cạnh mỏm đá của
thung lũng mà lần đầu tiên tôi đã biết hết cả một cách rõ ràng, và khi tôi
trầm tư việc đó và nhận thấy mình là một cái sàng, thì bỗng nhiên tôi chợt
nghĩ đến tất cả những gì đã biểu thị - đấy là sự trở về của những giờ khuất
tịch lạ lùng nọ, những giờ mà tôi có cái linh cảm trọn vẹn đã từng nếm trải
khi tôi còn trẻ hơn. Và với ký ức này, sự tỏ rõ tuyệt vời đó đã trở lại, sự rực
rỡ gần như là thuỷ tinh đó và những cảm giác trong suốt nơi mà mọi sự
xuất hiện không giấu giếm, nơi mà sự việc không còn dán lên cái nhãn
buồn sầu hay hạnh phúc, nhưng mọi sự đã biểu thị sức mạnh và âm thanh
và tự do sáng tạo. Âm thanh đã nổi lên từ sự hỗn loạn, long lanh ngũ sắc và
sự tranh chấp của những cảm quan đã thức tỉnh của tôi.
Hiện tôi đã xem xét những ngày rực rỡ ấy, ánh dương quang và khu rừng,
các mỏm đá màu nâu và những rặng núi xa xôi phủ tuyết với những cảm
giác đã nâng cao của hạnh phúc và niềm vui, và với một quan niệm mới
mẻ. Trong những giờ tối tăm, tôi cảm thấy con tim bệnh hoạn của tôi căng
phồng và đập dữ dội hơn, và không còn làm bất cứ sự phân biệt nào giữa
lạc thú và đau đớn, nhưng cái này tương tự với cái kia, cả hai đều tổn
thương và cả hai đều quý giá. Dù tôi cảm thấy đau đớn hoặc vui vẻ, thì sự
khám phá ra sức mạnh của tôi đó đã đứng một cách thanh thản bên ngoài
nhìn vào và đã biết rằng ánh sáng và bóng tối đều có liên quan mật thiết với
nhau và nỗi buồn và niềm thanh thản đó là âm điệu, một phần và là tinh
thần của cái âm nhạc vĩ đại tương tự.
Tôi không thể viết âm nhạc này ra, nó vẫn còn xa lạ với tôi và lãnh địa của
nó thì chưa quen thuộc. Sng tôi có thể nghe nó. Tôi có thể cảm thấy thế giới
trong sự toàn hảo của nó có ở trong tôi, và tôi cũng có thể giữ lại một cái gì
của nó, là một bộ phận nhỏ và hồi thanh của nó, đã được phân giải và diễn
dịch. Trong nhiều ngày tôi đã nghĩ ngợi và tập trung vào nó. Tôi nhận ra
rằng nó có thể diễn tả với hai vĩ cầm và bắt đầu trong sự ngây thơ hoàn
toàn, hệt như con chim mới ra ràng cố sử dụng đôi cánh của nó, để viết ra
cầm tấu khúc đầu tiên của tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.