MỐI TÌNH CỦA CHÀNG NHẠC SĨ - Trang 63

Rossler gật đầu:
- Thế nào! Tôi có thể làm gì cho anh đây?
- Anh ta là một vĩ cầm thủ! – Muoth kêu lên.
Nhà nhạc trưởng đã nhìn tôi với sự ngạc nhiên, quay lại người ca sĩ và nói
một cách cộc cằn:
- Anh không bảo tôi rằng ông này bị què. Tôi phải có người chân cẳng
ngay ngắn chứ!
Máu đã dồn lên mặt tôi nhưng Muoth thì vẫn điềm tĩnh. Anh ta chỉ cười;
- Bộ ông muốn anh ấy khiêu vũ sao ông Rossler? Tôi nghĩ rằng anh ấy
đàn vĩ cầm mà. Nếu anh ấy không thể làm chuyện đó thì chúng ta lại đưa
anh ấy đi. nhưng trước hết chúng ta hãy nghe anh ấy đàn cái đã chứ.
- Thôi được ông Kuhn ạ, vậy sáng mai hãy đến gặp tôi khoảng 9 giờ,
phòng tôi đây. Ông có phiền chi về chuyện tôi nói về cái chân? Phải, ông
Muoth phải nói với tôi về chuyện đó chứ. Dù sao, chúng ta sẽ xem sau.
Thôi đến mai vậy!

Khi chúng tôi đi ra ngoài, tôi đã trách cứ Muoth về chuyện ấy. Anh ta rùng
vai, và nói nếu anh ta đề cập đến sự tàn tật vào lúc đầu, thì sẽ khó khăn
chiếm được sự chấp thuận của nhà nhạc trưởng. Hiện tại tôi đã có mặt tại
đây và nếu Rossler nhận thấy tôi đáp ứng đầy đủ một cách phải chăng thì
chẳng mấy chốc tôi sẽ biết được cái khía cạnh tốt hơn ở bản chất của ông
ta.
- Nhưng làm thế nào mà anh có thể tiến cử tôi trong bất kỳ trường hợp
nào? – tôi hỏi – Anh còn không biết liệu tôi có mạnh giỏi không nữa.
- Đó là việc của anh chứ! Tôi nghĩ anh sẽ đồng ý, và anh cũng sẽ đồng
ý mà. Anh là một người khiêm tốn mà nếu không có một kẻ nào đó thỉnh
thoảng thúc đẩy anh thì anh chẳng bao giờ đi đến đâu cả. Đó là một cái
thúc đẩy vậy – nay thì anh cứ việc tiến tới! Anh chẳng cần phải e sợ. Người
tiền nhiệm của anh không giỏi mấy đâu.

Chúng tôi đã ở lại ăn đêm tại căn phòng anh ta. Tại đây anh ta lại thuê mấy
căn phòng trong một vùng hẻo lánh nơi có một khu vườn lớn và yên tĩnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.