MỘNG HỒI ĐẠI THANH - Trang 68

không là đang lợi dụng hắn, nghĩ tới đôi mắt quật cường kia, tựa như mặt
nước kết băng, băng tan sẽ là dòng nước chảy xiết, nếu như không cẩn thận
giẫm phá… Tôi cảm thấy trái tim giống như bị một bàn tay băng lãnh hung
hăng nắm chặt, không thể hô hấp. Ra sức lắc đầu, thở sâu một cái, chui vào
chăn, không suy nghĩ nữa. Tôi chưa hề nghĩ sẽ thương tổn ai đó, nếu vẫn
kiên trì làm như vậy, về phần kết quả thế nào…

“Phù!” Tôi thổi tắt ngọn nến.

*

Chú thích

(1) Tái ông mất ngựa, chưa biết họa phúc: Nguyên văn là ‘Tắc ông

thất mã, yên tri phi phúc’, lấy từ ‘Hoài nam tử – nhân gian huấn’, để chỉ
mất mát tạm thời có thể sẽ đạt được cái lợi cho sau này. Hình dung tâm tính
của con người, nhất định phải lạc quan hướng về phía trước.

Một ông già ở vùng biên giới bị mất ngựa, mọi người đến an ủi ông,

ông bảo rằng: “Làm sao biết đó không phải là cái phúc?”. Ít lâu sau, con
ngựa của ông quay trở về kéo thêm một con ngựa nữa. Mọi người đến chúc
mừng, ông bảo biết đâu đó lại là hoạ. Quả vậy, con trai ông vì cưỡi tuấn mã
bị ngã què chân. Mọi người đến an ủi, ông bảo không chừng thế lại là phúc.
Chẳng bao lâu, có giặc, trai tráng phải ra trận, riêng con ông vì tàn tật được
ở nhà sống sót.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.