MỘNG HỒI ĐẠI THANH - Trang 70

“Đại tỷ.” Một bàn tay nhẹ nhàng chụp vai tôi từ phía sau.

“A!” Tôi kêu lên, như điện giật xoay người lại, chợt thấy Minh Huy

đang đứng phía sau cũng bị tôi làm giật nảy mình.

“Sao vậy?”

“Trời ạ, tên tiểu tử này, đệ làm gì vậy?” Tôi một tay đè chặt trái tim

đập loạn, một bên nhìn chằm chằm sang, cậu nhóc sửng sốt, tỉ mỉ đánh giá
tôi. Tôi cả kinh, bản năng khiến mình trấn định, tên nhóc này rất tinh tế,
trong nhà cần phải phòng bị nhất chính là hắn. Vốn từng nhắc nhở bản thân
phải cẩn thận, chỉ là không ngờ hắn đột ngột xuất hiện trước mặt như thế…
Chúng tôi cứ như vậy nhìn lẫn nhau, tôi biết hắn đang suy xét về mình,
nhưng trong chốc lát lại không biết mình nên nói hay làm gì để không bị
nghi ngờ. Trên người không ngừng đổ mồ hôi lạnh, ngay lúc tôi quyết định
có nên ngất xỉu hay không thì vị thái giám nọ bước lên: “Minh Huy đại
nhân, ngài giờ…”

Minh Huy ngừng một chút rồi xoay người cười nói: “Phúc công công,

ta chỉ muốn cùng tỷ tỷ của ta nói đôi câu.”

“Vâng, có điều đại cô nương phải đi Trường Xuân cung đúng giờ

Mão. Hôm nay là ngày đầu tiên, chủ tử vẫn đang chờ đâu.” Phúc công công
nhẹ nhàng nói. Tôi bên cạnh mừng thầm, nói hay lắm, ngay lập tức đi nào,
đi càng nhanh càng tốt. Gặp Minh Huy bước tới: “Công công, cũng thật
thuận tiện thôi, ta thường ở trong cung, còn không rõ ràng sao, sẽ không
làm lỡ.” Đưa tay nhét cho Phúc công công gì đó, rồi bên tai hắn nhẹ giọng
nói thầm, thoang thoáng nghe đến cái gì “Chủ tử…”

“U, này là việc nhỏ, thân tỷ tỷ vào cung, kiểu gì cũng phải căn dặn đôi

câu. Được! Ta sang bên kia chờ, ngài nhanh chút, ta còn đang mang vác
trách nhiệm.” Phúc công công cười tít mắt bước sang một bên, tôi căm tức
trừng hắn, nhìn dáng điệu vui vẻ của hắn, ngu ngốc cũng biết rõ là được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.