MORI ÔGAI, NHÀ VĂN VÀ NHÀ TƯ TƯỞNG KHAI SÁNG - Trang 16

- Có một mình hai mình gì đâu anh. Em đi với người mà anh đã biết đó!
- Vẫn cái anh chàng Ba-Lan? Thế thì em thành Kojinskaya (14) rồi hở?
- Ghét anh quá! Kojinsky chỉ đệm đàn cho em hát thôi chớ có gì đâu!
- Làm gì chỉ có chừng đó!
- Thật ra hai người đi đường chung với nhau, có chuyện muốn tránh cũng
không được. Bảo hoàn toàn không thì đâu có lý.
- Anh biết thừa đi. Thế em dắt hắn theo qua Tôkyô đấy?
- Vâng. Bọn em trọ ở Atagoyama.
- Thế hắn chịu thả cho em đi gặp anh à.
- Ảnh chỉ theo đệm đàn lúc em hát thôi.
Nàng dùng chữ Begleiten, có nghĩa đệm đàn nhưng cũng có nghĩa là đi
kèm vào những dịp khác.
- Khi em nói có thấy anh ở Ginza thì ảnh bảo thế nào cũng xin gặp anh.
-Thôi thôi, cô cho tôi xin!
- Anh đừng lo, ảnh còn nhiều tiền, không vay mượn anh đâu!
- Nhiều thì nhiều nhưng nếu ở lại đây thì rồi cũng tiêu hết. Mai mốt hai
người còn tính đi đâu?
- Bọn em định sang Mỹ. Mọi người bảo đừng trông mong gì ở Nhật nên em
không hy vọng tìm ra việc làm ở đây.
- Em nghĩ đúng. Ngoài Nga, Mỹ là nước đáng đi đấy. Nhật Bản hãy còn
chậm tiến. Em thấy không, đang trùng tu đầy ra kìa!
- Eo ơi, nếu anh nói như thế thì khi qua Mỹ em sẽ mách với họ đó là ý kiến
của một người trí thức Nhật Bản cho coi. Của một người thuộc giới cầm
quyền nữa kia chứ.Có phải anh ở trong chính quyền không nào?
- Phải, trong chính quyền.
- Cung cách lại đàng hoàng?
- Khá đàng hoàng! Có thể nói là đang trở thành kẻ sống giả dối (15) nữa.
Hôm nay hẹn ăn cơm tối với em là ngoại lệ đó!
- Cảm ơn nhiều nghe anh.
Nàng chìa bàn tay qua khỏi mặt bàn. Bàn tay ấy nãy giờ đã cởi ra khỏi cái
găng có đơm vài cái cúc bấm. Watanabe trang trọng. nắm chặt lấy nó. Bàn
tay lạnh giá. Rồi cái bàn tay lạnh giá ấy vẫn để nguyên không chịu buông

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.