MORI ÔGAI, NHÀ VĂN VÀ NHÀ TƯ TƯỞNG KHAI SÁNG - Trang 23

Hình ảnh hai bố con như hiện ra trong óc tưởng tượng của Rodin. Rồi ông
lặng thinh một lúc. Rodin vốn là người ít lời.
Ông quay sang Kubota, nói với một giọng bình thản:
- Chắc Mademoiselle cũng biết tôi làm nghề gì rồi. Thế phiền ông bảo cô
ấy cởi quần áo ra hộ nhé?
Câu nói làm Kubota hơi chần chờ Mình không thể nào thôi thúc một phụ
nữ đồng hương khỏa thân cho người khác xem được. Nhưng đây là Rodin,
người mà mình không thể từ chối. Thôi, chẳng cần phải suy nghĩ gì xa xôi
nữa.
Chỉ có cái không biết Hanako coi việc đó như thế nào.
- Vâng, để tôi thử nói với cô ấy.
- Nhờ ông!
Kubota bèn bảo Hanako:
- Cụ đây muốn nhờ em một chuyện đấy. Chắc em đã biết cụ vốn là nhà điêu
khắc có một không hai trên thế giới, chuyên môn tạc tượng người ta. Nhân
đó cụ muốn hỏi em có thể cởi quần áo ra cho cụ xem không. Em tính sao?
Em cũng biết đó, cụ già cả rồi, tuổi đã gần bảy mươi. Mà như em đã trông
tận mắt, cụ là người đứng đắn. Em chịu không?
Nói xong, Kubota nhìn thẳng vào mặt Hanako, nghĩ thầm có thể cô ta sẽ
thẹn thùng, làm dáng hay khổ sở gì đó. Chỉ nghe cô trả lời dễ dàng, gọn
lỏn:
- Dạ được thôi!
Kubota nói với Rodin:
- Thưa, cô ấy nhận lời.
Mặt Rodin lộ vẻ vui mừng, thế rồi ông đứng dậy khỏi chiếc ghế, lấy giấy
và phấn màu đặt trên mặt bàn, bảo Kubota:
- Ông ngồi lại đây chứ?
- Vì lý do nghề nghiệp, tôi cũng từng bắt buộc phải chứng kiến những cảnh
tượng như hôm nay.Tuy nhiên, nếu tôi ngồi lại có lẽ không tiện cho cô ấy.
- Thế à ? Chắc mười lăm hai mươi phút thì tôi xong thôi. Ông chịu khó qua
phòng đọc sách nhé. Mang xì -gà theo đi! .
Rodin chỉ cánh cửa một bên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.