MỘT ANH HÙNG THỜI ĐẠI - Trang 125

- Chớ! Xin cậu, đừng nói gì vội... Tớ muốn dành cho nàng một sự bất

ngờ!..

- Vậy thì cậu hãy nói cho tớ biết, việc của cậu với nàng tới đâu rồi?
Anh ta bối rối và bắt đầu nghĩ ngợi: anh ta rất muốn ba hoa, bốc láo, -

nhưng lại cảm thấy ngượng, còn nói thật thì lại xấu hổ.

- Cậu có tin là nàng yêu cậu không?
- Nàng có yêu tớ không ấy ư? Xin lỗi, cậu hay có những ý nghĩ thật kỳ

khôi, Pêtsôrin ạ, làm sao có thể chóng vánh như thế được?.. Mà nếu như
nàng có yêu rồi, thì một người phụ nữ tử tế đời nào lại nói ra...

- Đúng lắm! Vậy thì theo ý cậu, chắc hẳn một người đàn ông tử tế cũng

phải che giấu lòng mình chứ?..

- Ê hê, anh bạn ơi! mỗi người một kiểu chứ; nhiều điều không nói mà chỉ

đoán được thôi...

- Đúng đấy… Nhưng có điều là tình yêu mà ta đọc thấy trong khóe mắt

lại không có gì ràng buộc được người đàn bà, còn những lời đã nói ra...
Hãy cẩn thận, Grusnixki ạ, kẻo nàng đang phỉnh phờ cậu đấy…

- Nàng ấy ư?.. - anh ta đáp, mắt ngước lên nhìn trời, miệng nở một nụ

cười tự mãn, - tớ lấy làm ái ngại cho cậu, Pêtsôrin ạ!..

Anh ta bỏ đi.
Chiều đến, một đám đông đi bộ đến chỗ núi lở.
Theo ý kiến các nhà bác học địa phương thì chỗ núi lở này không phải

cái gì khác mà chỉ là cái miệng núi lửa đã tắt; nó nằm trên sườn dốc thoai
thoải của núi Masuk, cách thành phố khoảng một dặm. Đi tới đó có một
con đường mòn len lỏi qua những bụi cây và vách đá; khi leo lên núi, tôi
đưa tay cho tiểu thư khoác, và nàng đã khoác tay tôi suốt buổi đi dạo.

Câu chuyện của chúng tôi bắt đầu bằng việc nói xấu người khác, tôi bắt

đầu điểm lại những nhân vật mà tôi đã quen biết, cả có mặt lẫn vắng mặt,
trước tiên kể những điều lố bịch của họ rồi sau đến những tật xấu. Máu tôi
hăng lên. Tôi nói lúc đầu thì còn là đùa nhưng sau đó thì ác ý thật sự. Thoạt
tiên nàng thấy vui thích nhưng sau đó thì sợ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.