MỘT ANH HÙNG THỜI ĐẠI - Trang 167

mình sắp điên. Nhưng lúc này, khi em có thể suy xét lại, thì em tin rằng anh
vẫn sống: không thể nào anh chết mà lại không có em, không đời nào!
Chồng em đi bách bộ trong phòng rất lâu; em cũng không biết ông ta đã nói
với em những gì, không nhớ là em đã trả lời ông ấy những gì... chắc hẳn là
em đã nói với ông ấy rằng em yêu anh... Em chỉ nhớ là cuối buổi nói
chuyện của hai vợ chồng em, ông ấy đã xúc phạm em bằng một lời khủng
khiếp và bỏ ra ngoài. Em nghe tiếng ông ấy ra lệnh đóng ngựa... Thế là đã
ba giờ đồng hồ em ngồi bên cửa sổ và đợi anh về... Nhưng anh sống, anh
không thể chết được!.. Xe đã sẵn sàng... Xin vĩnh biệt, vĩnh biệt anh... Ðời
em thế là hết, - nhưng có đáng kể gì? Nếu em còn có thể tin được rằng anh
bao giờ cũng nhớ đến em, - em không dám nói là yêu, - không đâu, chỉ nhớ
đến thôi... Xin vĩnh biệt; có người tới... Em phải giấu lá thư đi...

Có phải là anh không yêu Mêri không? Anh sẽ không lấy cô ta chứ? Anh

ơi: anh nên vì em mà chịu sự hy sinh này nhé: em đã vì anh mà mất tất cả
mọi thứ trên đời này...”

Tôi như điên, đâm bổ ra thềm, nhảy phốc lên con ngựa Tserkex vừa được

dắt qua sân, và tôi phi hết tốc lực trên đường đi Piatigorxkơ. Con vật đã
mệt nhoài nhưng tôi vẫn cứ hối thúc một cách không thương tiếc; nó thở
phì phò và toàn thân đẫm bọt mồ hôi, nhưng vẫn cứ vun vút đưa tôi đi trên
con đường đầy sỏi đá.

Mặt trời đã lẩn vào trong đám mây đen đang nằm nghỉ trên rặng núi phía

tây; trong hẻm núi trời tối và ẩm ướt. Con suối Pôtkumôk chảy ào ào qua
các tảng đá nghe khô khan và đơn điệu. Tôi cứ phi, ngực thấy ngạt thở vì
sốt ruột. Ý nghĩ là mình sẽ không còn gặp nàng ở Piatigorxkơ như một nhát
búa đập vào tim tôi! - Chỉ cần trông thấy nàng một phút, một phút nữa thôi,
nói với nàng một lời từ biệt, xiết chặt tay nàng... Tôi cầu nguyện, tôi chửi
rủa, tôi khóc than, tôi cười... không, không gì có thể diễn đạt nổi nỗi xốn
xang, và thất vọng của tôi!.. Khi nghĩ rằng có thể mất nàng vĩnh viễn, đối
với tôi Vêra đã trở nên quý giá hơn tất thảy mọi thứ trên cõi đời này - hơn
cả cuộc sống, cả danh dự và hạnh phúc! Có trời mà biết trong đầu tôi đã
nảy nở những mưu đồ kỳ dị, điên cuồng như thế nào... Trong lúc đó thì tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.