MỘT ANH HÙNG THỜI ĐẠI - Trang 18

anh, anh Kazbich ạ!

- “À, Kazbich!” - tôi nghĩ và sực nhớ đến tấm áo giáp.
- Đúng đấy! - Kazbich trả lời sau một lát im lặng, - toàn xứ Kabarđa

không tìm đâu ra một con ngựa như thế. Có lần ở phía bên kia Têrếch, tao
cũng với bọn thổ phỉ đi cướp đàn gia súc của tụi Nga, lần ấy chúng tao
không may, và bị rượt đuổi chạy tán loạn. Tao bị bốn thằng Kôdắc rượt
theo. Tao đã nghe rõ tiếng la lối của bọn ngoại đạo ấy ở phía sau, mà trước
mắt tao là rừng rậm. Tao nằm bẹp trên yên và phó mặc tính mệnh cho thánh
Anla, và lần đầu trong đời tao đã phải quất cho con ngựa của tao một roi.
Như một con chim, nó nhảy nhót giữa đám cành cây; gai góc cào nát quần
áo tao, cành du khô quất vào mặt tao. Con ngựa nhảy vọt qua các gốc cây
đã đẵn, ưỡn ngực băng qua các bụi rậm. Có lẽ lúc ấy tốt hơn hết là bỏ mặc
con ngựa ngoài mé rừng và đi bộ trốn vào trong rừng, nhưng tao không nỡ
lòng nào rời bỏ nó và số phận đã đền bù công lao cho tao. Mấy viên đạn rít
trên đầu tao, tao đã nghe rõ tiếng tụi Kôdắc đang hối hả đuổi theo... Bỗng
trước mắt tao hiện ra một cái lạch sâu; con ngựa của tao do dự một giây, rồi
nhảy phốc qua. Nhưng hai vó sau bị trượt ở mép bờ bên kia, và thế là nó
treo mình trên hai vó trước, tao vứt dây cương đi và lao xuống lạch; con
ngựa thế là thoát: nó chồm lên được khỏi bờ vực. Tụi Kôdắc thấy tất cả
cảnh tượng đó nhưng không một đứa nào tụt xuống tìm tao: chắc hẳn chúng
cho là tao đã va đầu vào đá mà chết, và tao nghe thấy chúng rượt theo con
ngựa của tao. Lòng tao đau như cắt; tao bắt đầu trườn trên cỏ rậm dọc theo
con lạch và đưa mắt nhìn: đã hết rừng, mấy thằng Kôdắc đang đi từ rừng ra
đồng cỏ, và con Karaghết của tao cũng đang lao thẳng đến chỗ chúng; tất
cả bọn chúng đuổi theo kêu la inh ỏi; chúng đuổi như thế rất lâu, lâu lắm,
có một đôi lần một thằng trong bọn chúng suýt nữa thì ném được cái vòng
thòng lọng vào cổ con vật: tao run bắn lên, mắt nhắm lại và bắt đầu cầu
nguyện. Một lát sau tao mở mắt ra nhìn và thấy: con Karaghết của tao phi
như bay, cái đuôi dương lên, phần phật bay trong gió. Xa xa, trên thảo
nguyên, tụi ngoại đạo rơi rớt dần, ngựa của chúng đã kiệt sức. Lạy thánh
Anla! đó là sự thật, sự thật chân chính! Tao ngồi mãi dưới lạch cho đến tận

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.