MỘT ANH HÙNG THỜI ĐẠI - Trang 20

Ðáp lại những giọt nước mắt của thằng bé, tôi nghe thấy tiếng gì đó

giống như tiếng cười.

- Này! - Adamat nói giọng cứng cỏi, - việc khó mấy tôi cũng làm được

tất. Anh muốn, tôi sẽ cướp chị gái tôi cho anh? Chị gái tôi nhảy đẹp và hát
hay biết bao! Còn đồ chị tôi thêu kim tuyến thì thật là kỳ quan! Ngay đến
ông hoàng Thổ Nhĩ Kỳ cũng không thể có một người vợ như thế... Anh
bằng lòng chứ? Tối mai, anh sẽ đợi tôi trên đường trong hẻm núi, cạnh con
suối: tôi sẽ đi qua đó với chị tôi để sang làng bên, và thế là chị tôi thuộc về
anh. Chẳng lẽ Bela không đáng giá bằng con ngựa của anh sao?

Kazbich im lặng hồi lâu, rất lâu. Cuối cùng thay vì trả lời hắn lại khẽ hát

một bài ca cổ:

Làng bản ta có nhiều cô nàng đẹp
Sao sáng ngời trong đáy mắt các nàng.
Mê các nàng thật ngọt ngào, thật tuyệt!
Nhưng tự do ngang dọc vẫn thú hơn.
Vàng có thể mua được bốn cô vợ,
Có giá nào mua nổi con ngựa hay:
Ngựa không bỏ ta giữa thảo nguyên bão tố.
Không lừa dối ta, không phản bội một đời.

[11*]

Mặc cho Adamat nài nỉ, rồi nịnh hót, khóc lóc và thề bồi, vô ích! cuối

cùng Kazbich nổi cáu:

- Cút, thằng nhãi điên rồ! Mã mày mà cưỡi được ngựa của tao ư? Chỉ ba

bước là nó hất mày xuống đất, ngã vỡ sọ.

- Tao ấy ư? - Adamat thét lên tức tối và có tiếng kim khí của lưỡi kiếm

non nớt chạm vào áo giáp. Một bàn tay rắn chắc hất văng chú bé ra, và chú
ngã chúi vào hàng rào, mạnh đến nỗi làm cho hàng rào rung rinh. “Tấn trò
chém giết bắt đầu! - Tôi nghĩ, rồi tức khắc chạy ngay vào tầu ngựa, thắng
yên cương cho mấy con ngựa của chúng tôi và dắt chúng ra sân sau. Chỉ
hai phút sau là cửa nhà huyên náo, rối tung rối mù. Chuyện là như thế này:
Adamat chạy vào, quần áo rách bươm, hô lên rằng Kazbich định giết nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.