MỘT ANH HÙNG THỜI ĐẠI - Trang 49

Marxim Marximich là một tay sành sỏi về bếp núc: ông quay một con trĩ

ngon tuyệt vời, lại tưới thêm nước "xốt" dưa chuột một cách rất thành thạo;
và cũng phải thừa nhận rằng, không có ông, tôi sẽ phải ăn toàn đồ nguội.
Một chai rượu vang Kaxêtin làm chúng tôi quên rằng bữa ăn rất thanh đạm,
chỉ gồm có mỗi một món; sau khi châm thuốc hút, chúng tôi kiếm mỗi
người một chỗ ngồi: tôi ngồi gần cửa sổ, còn ông, cạnh lò đã nhóm lửa vì
hôm đó trời lạnh và ẩm. Chúng tôi im lặng. Chả còn gì để nói với nhau
nữa?.. ông đã kể cho tôi nghe tất cả những gì đáng quan tâm đã đến với
ông, còn tôi thì có gì đâu mà kể. Tôi nhìn qua cửa sổ. Nhiều căn nhà thấp lè
tè, nằm rải rác trên bờ sông Têrếch, dòng sông chảy mỗi lúc một rộng ra,
thấp thoáng sau hàng cây, còn ở phía xa là dãy núi hình răng cưa, xanh
xanh như bức tường thành, và lấp ló sau dãy núi là ngọn Kadơbếch đầu đội
mũ trắng, như mũ giáo chủ. Tôi thầm vĩnh biệt chúng nhưng lòng lại thấy
nao nao một nỗi niềm lưu luyến...

Chúng tôi ngồi yên như thế rất lâu. Mặt trời đã khuất sau những đỉnh núi

lạnh giá, và một làn sương trắng đục đã bắt đầu lan tỏa trong các thung
lũng thì ngoài đường bỗng vang lên tiếng nhạc ngựa và tiếng la lối của
những người đánh xe. Mấy chiếc xe chở đám người Armêni bẩn thỉu đi vào
sân lữ quán, và phía sau là một chiếc xe sang trọng không có người; chiếc
xe nhẹ nhàng, xinh xắn và tiện lợi, có cái dáng sang trọng mang dấu ấn
ngoại quốc. Một người có bộ ria mép dài đi ở phía sau; hắn ta bận chiếc áo
kiểu Hung, ăn mặc quá bảnh bao so với một người hầu, nhìn dáng điệu
ngang tàng khi hắn gõ tàn thuốc trong dọc tẩu và khi hắn gọi anh đánh xe,
thì không thể nào nhầm được cái danh vị của hắn. Hắn rõ ràng là một tên
đầy tớ cưng của một ông chủ lười biếng, - một loại Phigarô

[19*]

Nga vậy.

- Này anh bạn, làm ơn cho hỏi - tôi nói với hắn qua cửa sổ, - có phải là

"cái ôkazya" đã đến đấy phải không? Hắn ta nhìn tôi khá ngạo mạn, sửa lại
cà vạt và quay đi, một người Armêni đi cạnh hắn, mỉm cười trả lời thay hắn
rằng đúng là "cái ôkazya" đã đến và sáng sớm mai sẽ quay về ngay.

- Lạy Chúa! - giữa lúc đó thì Marxim Marximich vừa nói vừa đi lại gần

cửa sổ. - Chiếc xe đẹp quá - ông ta nói thêm, - chắc là của một quan chức

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.