MỘT ANH HÙNG THỜI ĐẠI - Trang 79

mắt tỏ vẻ sợ hãi và tò mò khó tả hết nhìn khẩu súng lại nhìn con bài định
mệnh kia, con bài run rẩy trong không khí và chậm chạp rơi xuống; nó vừa
chạm tới mặt bàn thì Vulich bóp cò… Đạn không nổ!

- Lạy chúa, may quá! - nhiều người kêu lên, - súng không nạp đạn…
- để xem đã, thế nhưng… - Vulich nói. – Anh ta lại lên cò một lần nữa,

rồi nhằm cái mũ cát két treo trên cửa sổ; một tiếng súng nổ vang, khói um
đầu nòng. Khi khói tan, người ta gỡ chiếc mũ xuống: viên đạn xuyên thủng
chính giữa mũ và cắm sâu vào tường.

Khoảng ba phút đã trôi qua mà không ai thốt nổi nên lời; Vulich với vẻ

thản nhiên nhất trần đời, trút những đồng tiền vàng của tôi sang cái ví mề
gà của anh.

Một cuộc bàn cãi nổi lên: Tại sao lần thứ nhất đạn lại không nổ; số người

thì cho rằng đầu súng chắc là bị tắc, số khác thì lại nói rất khẽ rằng lúc đầu
thuốc nổ bị ẩm và sau đó Vulich đã đổ thuốc mới vào; nhưng tôi xin xác
nhận sự phỏng đoán thứ hai này không đúng vì trong suốt thời gian ấy tôi
không rời mắt khỏi khẩu súng lấy một phút.

- Anh gặp vận đỏ trong cuộc chơi - tôi nói với Vulich...
- Đây là lần đầu tiên trong đời tôi, - anh ta mỉm cười tự mãn và đáp, - lối

chơi này thích hơn các lối chơi bài khác.

- Nhưng cũng hơi nguy hiểm hơn.
- Sao? Bây giờ thì anh bắt đầu tin ở định mệnh rồi chứ?
- Tôi tin; nhưng không hiểu tại sao lúc này tôi vẫn cứ cảm thấy rằng hôm

nay sớm muộn gì rồi anh cũng chết...

Thế là cái con người vừa đây đã hết sức bình tĩnh khi dí miệng súng vào

trán, lúc này lại bỗng nhiên đỏ mặt và tỏ vẻ lúng túng.

- Thôi thế là đủ! - anh ta đứng dậy nói, - cuộc cá cược của chúng ta đã

xong, và giờ thì những lời nhận xét của anh tôi cảm thấy không đúng lúc...
- Anh cầm lấy mũ và bước ra ngoài. Điều đó khiến tôi lấy làm lạ - và cũng
không phải là vô cớ đâu!..

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.