MỘT CÁCH ĐỂ CỦA CHO CON - Trang 129

Mã-Tư so vai giả lời :

- Được, lúc nào sắm chả được, cái bộ này làm lụng

ngoài đồng còn tốt chán.

Thành thử Sỹ-linh-Cô phải thức đêm mà vá lại các quần

áo cũ rách như tổ đỉa.

Ấy cũng vì thế mà chị ta chóng già quá. Bao nhiêu vẻ

xuân đều tiêu-diệt với nắng hạ mưa thu cả, những nét dăn
sớm đâu đã hiện dần lên cả trán cả mặt, mái đầu hoa râm,
da khô cóc lại, người gầy sọm đi, chỉ còn da bọc lấy xương.
Về phần Mã-tư-Lâm, như cục sắt nguội, bao giờ cũng vẫn
khỏe mạnh thế, hình như giời đầy ra để chịu lấy những cái
cay khổ vậy.

Vợ chồng ăn ở với nhau thấm thoát đã được sáu năm

giời, sinh hạ được một mụn gái, người cũng có vẻ, nhưng
gầy yếu quá, bà đỡ phải nói rằng : nếu giời thương để nó
sống làm người, chắc cũng là của lạ đây.

Mã-Tư nghĩ bụng, đã sinh nó ra, ta phải tìm cách nào để

nuôi nó, chứ bỏ hoài cho nó chết cũng tội nghiệp thân trẻ.
Nhưng khốn nỗi, Sỹ-linh-Cô người yếu đuối, nên khi đẻ
xong cũng ít sữa lắm.

Anh ta nhăn mặt cau mày :

- Ta lại phải nuôi nó bằng sữa bò thôi.

Chị ta nghe thấy thế khóc nức nở lên.

Bà đỡ nhanh ý bèn bảo anh ta rằng :

- Nếu muốn cho con bé này sống làm người thời bác

phải tìm cho nó một người vú sữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.