MỘT CÁCH ĐỂ CỦA CHO CON - Trang 152

- Ông cậu ấy tôi không được biết, không được thấy mặt,

mà cha tôi cũng không hề nói chuyện cho tôi biết, chẳng
hay bây giờ sống chết thế nào ; và có được nhiều con cháu
không ?

- Cứ như người ta nói thì cụ ấy được năm người.

- Thế ông anh ấy và các cháu có được tí gì về cái phần

di-sản của bà Mã-Tinh không ?

- Không cụ bà Mã-Tinh đem để lại cho tất cả cụ bà nhà

ta.

- Thế ông anh này không được hưởng tí gì ư ?

- Chẳng được một hột nào sốt.

- Chứ ông anh này, đông con thế có đủ ăn không ?

- À ông ấy kiết lắm, nợ như chúa Chổm vậy.

Cô Bạch-Tuyết lặng im một lúc rồi lại hỏi :

- Bảo-mẫu ơi, thế mẹ tôi có được thong thả một chút

không ?

- Thong thả thời chẳng được thong thả, đến nghỉ ngơi

một lúc cũng khó thay.

Nghe đến đó cô Bạch-Tuyết sực nhớ đến câu chuyện

nghe lỏm ở dọc-đường, bụng bảo dạ :

- Phải mẹ ta chết đi là vì phải làm lụng quá sức đó…

- Cứ như nhời người ta nói, nếu không có bảo-mẫu, có

lẽ tôi cũng không còn sống đến giờ nhỉ ?

- Phải khi em lọt lòng ra, người gầy yếu lắm, chỉ bằng

cái nắm tay này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.