MỘT CÁCH ĐỂ CỦA CHO CON - Trang 154

- Giờ ơi ! cô Bạch-Tuyết ơi, thôi khóc làm gì cho nhọc.

Cố gượng chùi nước mắt, rồi lại hỏi.

- Bảo mẫu cứ nói cho tôi nghe làm sao cha tôi đương là

người làm mướn mà chở nên phú-ông được.

- Cô Bạch-Tuyết ơi, thôi cô đừng hỏi căn vặn tôi nữa.

- Được Bảo-mẫu cứ kể hết cho tôi nghe, đừng có ngại gì

cả ?

- Chả nhẽ em hỏi mãi mà không nói. Vậy em đừng có

giận Bảo-mẫu đã nói hết sự thực nhớ. Chính tôi cũng không
biết rõ cứ như nhời người ta nói mà thuật lại cho em nghe.
Ông Cự-Lang lấy một con gái ông chủ Mỹ-Châu. Khi ông
này mất, gia tài bèn chia cho bốn con. Ông Cự-Lang xin lấy
trại ấy, phải định giá, rồi chia tiền cho ba người kia. Lúc đó,
tiền không đủ, phải đi vay chứ. Ông ta bèn đến vay nhà ông
Lục-Nông-Cổ-Lệ, chứ không đến Cụ nhà ta. Vẫn biết tiếng
cụ nhà ta có tiền nhưng thường cho vay nặng lãi quá.
Nhưng ông ta có biết đâu ông Lục này cũng quỷ-quyệt lắm.
Hễ xem ai có căn bản ruộng nương nhà cửa mới cho vay, rồi
lại thoái thác rằng tiền đó người ta gửi, chứ mình cũng
không sẵn. Kỳ thực ra là tiền của cụ nhà mà ông Lục là
người đầu gà vậy. Thường thường, cụ nhà không đứng tên
cho vay, mà lại tên các người khác, chính ông Lục đặt ra để
tránh tiếng. Như thế, ông Cự-Lang muốn vay 70.000 quan,
chỉ kiến-kim được có 50.000 thôi. Cô xem thế dẫu có vay
nhà ông Lục cũng như là vay ở cụ nhà ta vậy. Ông Cự-Lang
phải giả món tiền ấy trong sáu năm, lãi năm phân.

- Thế thời gớm quá nhỉ ?…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.