MỘT CÁCH ĐỂ CỦA CHO CON - Trang 174

trở nữa. Nếu bảo-mẫu có thật yêu tôi, không muốn cho tôi
phải khổ sở, bảo-mẫu cũng đừng kể cho ai biết cái việc đã
xẩy ra ở trong gia-đình tôi, rằng tôi đã biết cái tham tàn của
cha tôi, rằng tôi đã quyết không lấy cậu Ngô-Tâm nữa…
Chắc sau này làng xóm họ bàn chuyện với nhau rằng, nhà
quan Đại-Tướng, dò xét biết cha tôi làm nên giầu có bằng
cách đê-mạt thế, nên không muốn lấy tôi về làm dâu nữa…
Nếu sau này, có hẳn thế thì bảo-mẫu cũng bỏ ngoài tai,
mặc cho những miệng dông dài, đã đặt chuyện nọ chuyện
kia.

- Thế lúc cô ra đi, cô có nói chuyện cho cụ ông biết

không ?

- Có, tôi nói rằng tôi muốn đi tìm việc làm.

- Thế cụ không nói gì à, cứ để cho cô đi ư ?

- Cha tôi không thể giữ tôi được. Vả cha tôi xưa nay vẫn

ở một mình quen, nếu tôi cứ ở đấy chỉ thêm phiền cho cha
tôi thôi.

- Thế còn cậu Ngô-Tâm, cô giả nhời cậu ấy làm sao ?

- Tôi chỉ nói, tôi không muốn lấy chồng nữa.

- Thế cậu ấy cũng thuận à ?

- Không thuận cũng phải chịu vậy, chứ sao ?

- Thế, thật ra, cô có bụng yêu cậu ấy không ?

- Thôi đi, bảo-mẫu đừng hỏi tôi nữa, tôi vẫn có bụng

yêu cậu ấy lắm ; ấy chính vì cậu ấy, mà tôi phải hi-sinh đời
tôi đấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.