MỘT CÁCH ĐỂ CỦA CHO CON - Trang 65

gấp mấy mươi hay sao ?

Bèn cùng nhau lên gác, ra sân, ngồi chơi uống nước.

Bạn rằng :

- Gió mát giăng thanh như thế này, ta biết nói câu

chuyện gì bây giờ ?

- Ta lại mang chuyện giăng ra mà nói.

- Nếu lại nói trong giăng có ả Hằng-Nga, trên giăng có

chú Cuội ngồi thời cũ rích, hay lại như khoa-học ngày nay,
giăng là một vì tinh-tú, xoay vòng quanh quả đất, tự mình
không thể sáng được, v.v… thời cũng chẳng có ý vị gì.

- Không, thế này thú lắm và hợp thời lắm. Ta mang ra

ôn lại những tình-tứ của người đời những lúc trông giăng.
Này như : một đôi tài-tử giai-nhân kia, lúc đêm thanh, chén
tạc chén thù rồi, cùng nhau sánh vai, dạo gót lê-viên, trông
thấy giăng mà hỏi nhau rằng : « Giăng kia của nhà ai ? »,
« Giăng của nhà ta, chứ của ai » (Nguyễn khắc Hiếu) thời
lúc đó vui sướng biết là bao nhiêu, dẫu có nghìn vàng hồ dễ
mà đổi được ư ? Còn ai kia, như đũa lệch đôi, hờn duyên tủi
phận, càng trông thấy giăng bao nhiêu, lại càng căm giăng,
tức giăng, giận giăng mà phải kêu cùng giăng rằng : « Trêu
ngươi chi mấy giăng già, Sao con chỉ thắm mà ra tơ
mành… ! » thời cực khổ đến đâu. Nhưng kể ra cũng chưa
khổ bằng như ai kia, khi xem hoa nở, khi chờ giăng lên,
đương cùng nhau mặn nồng hương lửa, mà phút chốc đã
phải phân-ly, chiếc bóng song the, mà trông thấy giăng bao
nhiêu mới lại càng chua xót bi-ai cho người ta chứ : « Vừng
giăng ai xẻ làm đôi ; Nửa in gối chiếc, nửa soi dặm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.