MỘT CÁCH ĐỂ CỦA CHO CON - Trang 67

in sông vằng vặc, Giữa giang tâm bóng lộn mấy từng !… »
Hay là cao xa hơn như : « Giăng đến rằm thì tròn » trong
khi quan-niệm đời người biết rằng có ba thời-kỳ : ấu,
trưởng, lão. Lúc ngây thơ còn dại chưa biết gì, chứ nhớn
khôn lên cũng vẫn mãi thế này rư ? Hay là ở đời người ta
không có cái gì là tuyệt-đối cả : « Giăng khoe giăng tỏ hơn
đèn ; Làm sao giăng phải chịu luồn đám mây ? » Sau cùng,
lại còn uyên-thâm hơn nữa, là đời người có bao nhiêu, ba
vạn sáu nghìn ngày, chứ cảnh vật thời thiên-niên bất dịch
vậy : « Giăng bao nhiêu tuổi giăng già ; Núi bao nhiêu tuổi
gọi là núi non !… » Đấy chị Nguyệt ơi ! Người đời trông thấy
chị, ngụ biết bao nhiêu cảm-tình cùng ý tưởng, tùy thời, tùy
người, tùy cảnh, chẳng hay chị đứng đây có biết chăng
tá ?… Đêm đã khuya, phố đã vắng, hỏi chẳng nói, gọi chẳng
thưa, thôi mặc kệ ai cứ việc mà lơ lửng trên không-gian. em
xin lỗi bác đi về để khi khác.

NGUYỄN-VĂN-TUYÊN

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.