MỘT CÁCH ĐỂ CỦA CHO CON - Trang 91

Tấm lòng tưởng nhớ biết là có nguôi.
Cánh hồng bay bổng tuyệt vời,
Một mình luống những đứng ngồi chưa xong.
Trông vời non nước mênh mông,
Ở không yên-ổn, ngồi không vững-vàng.
Than-ôi ! mới họp mà tan,
Kể làm sao xiết muôn vàn ái-ân !
Một người dễ có mấy thân,
Mà xem con Tạo xoay vần đến dâu.
Yêu nhau xin nhớ nhời nhau,
Tơ duyên nào đã hết đâu vội gì.
Người đâu gặp gỡ làm chi !…
(ĐẠT-ĐỨC NGUYỄN-VĂN-TUYÊN)

« ĐÊM MƯA »

(Làm khi tôi còn ở Thái-Nguyên năm 1922)
Một đám mây đen kéo giữa giời,
Trông ra cửa sổ hạt mưa rơi.
Lập lòe ngọn cỏ anh đom đóm,
Ầm-ỹ trên không sấm đổ hồi.
Ơn nước mới yên lòng khắc-khoải,
Vui xuân vừa tới dạ bồi hồi.
Bức tranh thủy mạc tài ai tá,
Trận gió mùi lan phảng phấn hơi !

« ĐỀ VƯỜN CẢNH »

(Đề vườn cảnh nhà ông Mai-Hiên ở Hải-dương năm

1923)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.