MỘT CÁI CHẾT RẤT DỊU DÀNG - Trang 53

người tôi rã rời vì tin tức ấy. Má tôi khỏe khoắn đến nỗi có thể đọc được vài
trang Simenon. Đêm đến má tôi đau lắm: “Chỗ nào cũng đau!”. Người ta
chích a phiến. Đến sáng, khi má tôi mở mắt ra, mắt đã trong vắt, tôi nghĩ
“Lần này thì thật hết”. Má tôi ngủ lại. Tôi hỏi N: “Đã đến giờ cuối cùng
chưa? – Ồ! Chưa, người ta đã hồi sinh cụ chu đáo quá!” Ông ta nói một
giọng nửa thông cảm, nửa đắc thắng. Như vậy thì má tôi sẽ chết vì đau đớn
chăng? Giết chết tôi đi. Đưa cho tôi khẩu súng. Thương đến tôi. Má tôi nói:
“Đau đớn khắp mình”. Má tôi cử động những ngón tay sưng lớn mà lo
ngại. Má tôi đã mất tin tưởng: “Những ông bác sĩ này, họ bắt đầu làm cho
tao bực mình. Họ vẫn nói rằng tao khá hơn, mà tao thì thấy yếu đi nhiều”.

Tôi quyến luyến người hấp hối này.

Khi tôi nói chuyện với má tôi trong chỗ hơi tối này, mối hận lòng ngày

trước được xoa dịu: tôi gây lại cuộc đối thoại đã bị gián đoạn từ thuở tôi
mới lớn lên, vì những điểm tương đồng tương dị giữa hai người, chưa bao
giờ chúng tôi nối lại được cả.

Sự thương yêu mà tôi tưởng đã tắt hẳn lại hồi sinh khi má tôi có thể

dùng đến lời lẽ và cử chỉ giản dị.

Tôi nhìn mẹ tôi. Mẹ tôi nằm đấy, có mặt, có ý thức, nhưng hoàn toàn

không biết những gì đang xảy ra cho mình. Không biết cái gì xảy ra trong
người là việc thường. Nhưng phía bên ngoài thân thể mình cũng không biết
gì cả: vết thương ở bụng, chỗ lỗ hổng ở ruột không liền để phân trong bụng
thoát ra, nước da màu xanh bầm, nước rỉ từ chân lông ra; tay má tôi gần
như tê liệt không thể sờ đến người được, khi người ta băng bó thì má tôi
ngửa đầu ra đằng sau. Má tôi không hỏi đến cái gương soi nữa: đối với bà
không có cái mặt người sắp chết ấy. Má tôi nằm nghĩ và mơ màng, ở xa vô
chừng cái xác thịt thối rữa của mình, bên tai vang dội những lời dối trá của
chúng tôi. Má tôi dồn hết mình vào một hy vọng say mê: khỏi bệnh. Tôi
những muốn tránh cho má tôi những cái khó chịu vô ích: “Má không cần
uống thứ thuốc ấy nữa. – Để má uống thì hơn”. Và má tôi uống thứ nước
trắng như thạch cao. Mẹ tôi ăn một cách khó khăn: “Má đừng ăn cố, ăn như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.