MỘT CÁI CHẾT RẤT DỊU DÀNG - Trang 58

cắt không còn hột máu, ngã xuống ghế dài và thổn thức: “Tôi trông thấy
bụng má rồi!”. Tôi vội đi kiếm thuốc an thần. Khi bác sĩ P trở lại, dì nó bảo
ông ta: “Tôi đã trông thấy bụng má tôi rồi! Thật là kinh khủng! – Không có
gì đâu, thế là thường”, ông ta trả lời, hơi có vẻ bối rối. Poupette nói:
“Người má đã thối rữa tuy má còn sống.”, tôi không dám hỏi câu nào nữa.
Chúng tôi hỏi chuyện nhau. Rồi tôi ngồi bên cạnh giường má tôi: tôi tưởng
rằng má tôi đã chết nếu không có dải lụa đen phập phồng trên cái áo
choàng trắng. Vào khoảng sáu giờ, má tôi mở mắt ra: “Mấy giờ rồi? Ta
không biết nữa. Tối rồi đấy à? – Má ngủ suốt buổi chiều – Má ngủ bốn
mươi tám tiếng à! – Đâu có”. Tôi kể lại những việc xảy ra hôm trước. Má
tôi nhìn qua cửa kính ra ngoài xa, nhìn đêm tối và những biển quảng cáo
đèn nê-ông. “Ta không hiểu”, má nhắc lại, vẻ bực tức. Tôi nói cho má tôi
biết những người đến thăm, những người kêu điện thoại hỏi má. Má tôi nói:
“Má chẳng thiết nữa”. Má tôi nhắc đi nhắc lại sự kinh ngạc của mình:
“Mình nghe rõ thầy thuốc nói: phải làm cho u mê không biết gì nữa”. Họ đã
thiếu sự ân cần vậy. Tôi giải thích: Không cần phải chịu đau như hôm qua;
bây giờ để cho má ngủ nhiều đợi những chỗ tróc cứng lên da non. Má tôi
nói, có vẻ trách móc: “Phải, nhưng mất bao nhiêu ngày trời!”.

“Hôm nay mình không sống – Mình mất bao nhiêu ngày trời”. Mỗi

ngày đối với má tôi có một giá trị không gì thay thế được. Thế mà má tôi
sắp chết rồi. Má tôi không biết, nhưng tôi, tôi biết. Nhân danh má tôi, tôi
không chịu nhẫn nhục như thế.

Má tôi đã dùng một ít nước canh, chúng tôi đợi Poupette. Má tôi nói:

“Nó ngủ ở đây thì vất vả cho nó quá – Không sao đâu má”. Má tôi thở dài:
“Thì có rắc rối gì cho má đâu!”. Và sau một lúc suy nghĩ: “Điều má thắc
mắc là giờ má không thiết gì nữa”. Trước khi ngủ má tôi còn hỏi, giọng
nghi hoặc: “Nhưng có thể làm cho người ta mê man ngu muội như thế này
được không?”. Má tôi có ý phản đối chăng? Tôi cho rằng má tôi muốn tôi
an ủi cho má yên lòng: “Chỉ tại thuốc làm cho má mê muội một cách giả
tạo thôi, không phải tinh thần má đã xuống đâu”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.