MỘT CHỖ TRONG ĐỜI - Trang 34

quán cà phê còn tôi thì uống xô đa. Ông thịt gà giúp cô tôi bằng cách
kẹp vào đùi, rồi xọc kéo vào mỏ gà, máu nhầy mỡ chảy xuống nền đất
kho thực phẩm. Họ ngồi ở bàn ăn cho đến chiều muộn, gợi lại chuyện
chiến tranh, cha mẹ, và chuyền tay những bức ảnh bên những ly rỗng.
Còn khối mới chết nhớ, cố lên!”

Có lẽ một xu hướng từ sâu thẳm để khỏi phải lo lắng, bất chấp mọi

điều. Ông tự tìm ra những mối bận tâm giúp ông tránh xa việc buôn
bán. Nuôi gà hay nuôi thỏ, xây nhà ngang, xây nhà để xe. Việc bố trí
sân được thay đổi thường xuyên theo cảm hứng của ông, nhà vệ sinh
và chuồng gà từng bị di chuyển ba lần. Luôn luôn có ý muốn phá hủy
rồi xây dựng lại.

Mẹ tôi: “Ông ấy là người nông thôn, các người còn muốn gì nào.”

* * *

Ông nhận ra các loài chim qua tiếng hót của chúng và nhìn lên bầu

trời mỗi tối để biết thời tiết sẽ thế nào, lạnh và khô nếu bầu trời màu
đỏ, mưa gió khi thấy mặt trăng đầy hơi nước, có nghĩa là chìm trong
mây. Tất cả các buổi chiều ông đều ra vườn, khu vườn lúc nào cũng
sạch sẽ. Có một khu vườn bẩn thỉu, rau quả không được chăm sóc cho
thấy sự bừa bãi của hạng bất tài vô dụng, như là cẩu thả với chính
mình hoặc uống quá chén. Ấy là mất đi khái niệm thời gian, thời điểm
phải trồng các loại cây, chẳng buồn bận tâm về những gì người ta
nghĩ. Đôi khi những người nghiện rượu có tiếng gỡ gạc lại bằng một
khu vườn đẹp trồng trọt giữa hai cơn say.

Khi cha tôi không trồng được tỏi tây hay bất kỳ loài cây nào khác,

ông tự thấy thất vọng về mình. Khi mặt trời lặn, ông đổ bô dùng ban
đêm vào luống đất cuối cùng sau khi dùng xẻng lật đất lên, điên tiết
lên nếu khi trút bô phát hiện ra quần tất cũ và bút bi tôi ném vào đó,
do lười không bỏ vào thùng rác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.