MỘT CHỐN ĐỂ THƯƠNG - Trang 18

Joseph nôn nóng hỏi tiếp:
— Ở bên nhà, báo có đăng các cuộc nổi dậy thời đó.
Nói tới đây, Joseph chau mày cố moi trí nhớ của mình.
— Hình như có một cuộc nổi loạn ở Yên Bái phải không?
Paul chỉ gật đầu mà không nói gì thêm.
— Trên tàu từ nhà qua đây, tôi có nói chuyện với một người đồng

hương của anh. Ông ta nói, đó chỉ là bão tố trong miệng ly mà thôi.
Một vài ông mãnh Bôn Sơ Vích lợi dụng thời cơ của nạn thất mùa để
làm loạn. Ông ta nói rằng người bản xứ áp dụng ba cái tín điều cách
mạng rỗng tuếch và rốt cuộc chẳng làm được nên chuyện gì hết cả.
Việc này có đúng như vậy không?

Paul lắc đầu, chồm người tới gần bên Joseph thì thầm nói như không

muốn cho những người chung quanh đây nghe được.

— Chuyện thật thì nó tệ hơn những người bên ngoài biết được nhiều

lắm. Hồi đó không biết bao nhiêu cuộc tàn sát đẫm máu đã xảy ra một
cách vô cùng phi lý. Mọi việc xảy ra đã làm cho moa vô cùng kinh
hoàng. Cuộc khởi nghĩa ở Yên Bái suýt tí nữa là họ đã thành công.
Quân nổi dậy đã chặt đầu gần một chục người Pháp, đó cũng là lần đầu
tiên moa chứng kiến được lòng căm thù tột cùng của người Việt đối với
chúng tôi.

Joseph nôn nóng hỏi:
— Vậy anh có trực tiếp tham dự vào biến cố đó không?
Paul gật đầu nhẹ:
— Có.
Paul lại đưa mắt nhìn đám người chung quanh đây, gương mặt anh

hằn lên những làn nhăn bối rối.

— Moa nghĩ rằng moa đã hết sức may mắn thoát được cái chết trong

lần đó. Lần đó moa bị thương ở bả vai. Bây giờ vết thương này thỉnh
thoảng vẫn còn hành hạ moa không ít.

Paul vừa nói vừa đưa tay lên xoa vào phần trên của cánh tay phải của

mình. Joseph bỗng vụt nhớ ra, anh đã có thấy Paul phải khó khăn lắm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.