MỘT CHỐN ĐỂ THƯƠNG - Trang 197

— Tất cả các nhân viên Hoa Kỳ đã nhảy xuống đây an toàn. Người

của tôi đang ở dưới thung lũng để thu nhận đồ tiếp tế đem về trại.

— Còn cụ Hồ?
Gương mặt Võ Nguyên Giáp chùng lại lo âu.
— Ông ấy đang bệnh nặng lắm Đại úy à. Lội bộ đi đi, về về từ đây

đến Ching Hsi dưới các cơn mưa rừng đã làm cho sức khỏe của ông ấy
hao tổn lắm.

— Đại Úy có mang theo bác sĩ không?
Joseph lắc đầu.
— Không, nhưng một người trong đám chuyên viên của chúng tôi là

trợ y. Y có mang theo thuốc men.

Võ Nguyên Giáp lách người bước ra dẫn đường đi dọc theo các con

đường mòn, vừa đi vừa nói.

— Vậy khi về tới trại, anh ấy có thể khám bệnh cho ông ấy ngay.
Vùng đóng quân của du kích gồm nhiều căn chòi lá cất rải rác dưới

chân một ngọn đồi chung quanh có nhiều rừng lồ ô bao bọc gần vùng
yết hầu Kim Lung. Khi mọi người về đến nơi đóng quân, Võ Nguyên
Giáp đưa Joseph và người y tá vào gặp Hồ Chí Minh lúc này đang nằm
run bần bật, dáng người của ông ta thật gầy ốm, da dẻ vàng bệch màu
bệnh hoạn. Hồ Chí Minh nằm đó run rẩy, miệng rên rỉ trong cơn nửa
mê, nửa tỉnh. Ông không còn nhận ra những người chung quanh đây
nữa. Người y tá cúi xuống xem xét bệnh tình của người đàn ông đang
nằm đó trong lúc Võ Nguyên Giáp thì thầm bên tai Joseph.

— Tôi ở bên cạnh ông ấy suốt đêm hôm qua. Giữa cơn mê mệt, ông

ấy cương quyết nói cho tôi biết là dù gì đi nữa Việt Minh cũng phải tiến
hành. Cứ mỗi lần ông ấy nghĩ ra điều gì thì lại bắt tôi phải ghi nhớ lấy.
Tôi cho rằng đó là những lời trối trăn của ông ấy.

Hai người chăm chú theo dõi nét mặt căng thẳng của người y tá đang

chẩn bệnh cho Hồ Chí Minh. Ngay lúc anh đứng lên, Joseph hỏi nhanh.

— Bệnh tình của ông ta như thế nào?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.