MỘT CHỐN ĐỂ THƯƠNG - Trang 211

MƯỜI MỘT

M

ười ngày sau, sau khi Hiroshima bị san bằng, Võ Nguyên Giáp

dẫn đoàn quân du kích Việt Minh rời khỏi khu trại huấn luyện tiến về
Hà Nội. Du kích quân mang theo trên người súng Carbine, Bazooka,
súng phóng lựu mới toanh của Hoa Kỳ. Bên cạnh đoàn quân còn có
Joseph và đám người thuộc toán đặc nhiệm Deer Mission từ lúc rời
khỏi vùng rừng núi để tiến về phía đồng bằng, đám du kích này đi đến
đâu cũng được nhiều nhóm người với cờ đỏ sao vàng tung hô đón chào.
Tại một vài bộ lạc người thượng du, đàn bà, con gái, áo quần đẹp đẽ ra
chào đón và tặng hoa cho các quân nhân Hoa Kỳ. Khi đoàn người
xuống tới đồng bằng, các thanh thiếu niên với dao, mác, và ngay cả một
vài người có một vài khẩu súng cũ rích lũ lượt nhập chung với đoàn
quân của Võ Nguyên Giáp. Một vài món quà khiêm tốn như trứng,
chuối được dân chúng đem ra tặng cho họ. Ở một vài thôn ấp, trẻ con
tựu tập lại thành từng nhóm ca hát những bài nói về sự Độc Lập và Tự
Do để chào đón đoàn quân.

Cảnh chào đón tưng bừng, náo nhiệt này trông không khác gì sự

chào đón một đoàn quân chiến thắng. Riêng Joseph cùng các quân nhân
thuộc toán đặc nhiệm, ngoài sự vui mừng trước cảnh tưng bừng náo
nhiệt chung quanh đây, họ còn được cái nỗi niềm riêng rẽ là cuộc chiến
tranh lâu dài của họ bây giờ đã thật sự chấm dứt, cho nên ai nấy đều vui
mừng khôn kể. Họ cùng cất tiếng hát những bài hát quân hành của
mình khi đi chung với đoàn quân của Võ Nguyên Giáp.

Dọc theo lộ trình tiến về Hà Nội, đoàn quân thỉnh thoảng đi qua một

vài đoạn đường lỗ chỗ đầy hầm, hố bom dạn. Cầu cống đều bị giật sập,
đường sá bị phá tan hoang. Tại một số ngã tư đường quan trọng, người
ta đã đốn ngã nhiều thân cây vứt ra đường để cản lối đi. Đi bên cạnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.